Tôi vừa ngẩng đầu lên, người mới tới chẳng ai khác ngoài Tào Mai. Vừa nhìn thấy bà ta là tôi lại nhớ đến A Nguyệt, trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu.
Tào Mai tay xách nách mang túi lớn túi nhỏ.
Tôi thừa biết bà ta tới là để cầu xin tôi giúp gọi con trai bà ta dậy.
Quả nhiên, sự chú ý của Tào Mai đã chuyển hướng sang Liễu Chấn Quốc. Nhưng sau khi nhìn thấy tôi thì bà ta mặt đầy thảo mai sán tới gần.
"Trương đại sư, hôm đó cậu đi vội quá, tôi còn chưa kịp cảm ơn cậu đàng hoàng".
Nói rồi, bà ta dúi đống đồ trong tay mình vào tay tôi.
"Trương đại sư, mặc dù cậu nói con trai tôi chỉ cần ngủ hai ngày là khỏi nhưng tôi vẫn không thể yên tâm được. Cậu xem... cậu xem có cách nào để nó tỉnh lại sớm một chút không? Cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ báo đáp cậu hậu hĩnh!"
Tào Mai mặt đầy lo lắng, vừa dúi đống đồ kia vào lòng tôi vừa cất lời cầu xin.
Quầng mắt bà ta thâm đen, trong mắt còn hằn tia máu. Chỉ sau có một đêm mà mặt bà ta đen sạm lại, trông vô cùng tiều tụy.
Tôi không khỏi thở dài.
Đúng là tội nghiệp cho người làm cha làm mẹ. Một người có số mệnh đại phú đại quý như Tào Mai lại khổ vì con cái.
"Cũng được, gọi hắn dậy cũng được thôi, tôi cũng không cần bà báo đáp, nhưng tôi có một điều kiện".
"Cậu nói đi, cậu nói đi".
Vừa thấy tôi đồng ý là Tào Mai mừng rớt nước mắt, vội vã gật đầu đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-phong-thuy-truong-ly/1143796/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.