Tào Mai nãy giờ vẫn lo lắng đợi ở ngoài cửa, thấy tôi đẩy cửa bước ra thì vội vã chạy tới hỏi han.
"Hôm nay con trai bà chưa tỉnh được đâu, tình hình không khả quan như tôi nghĩ. Có điều bà cũng không cần lo lắng, hiện giờ hắn không gặp nguy hiểm gì".
Nói rồi, tôi đưa chiếc hộp trong tay cho Tào Mai.
Vừa nghe Vương Dương vẫn chưa tỉnh, bà ta thất vọng ra mặt.
"Giờ Hợi đêm nay, bà đào một cái hố trong vườn ở hướng Đông Nam, sau đó đốt chiếc hộp này ra thành tro. Xong xuôi, bà vùi đám tro đó vào cái hố đã đào. Nhớ kỹ chưa?"
Tôi cẩn thận dặn dò, Tào Mai gật đầu như bổ củi.
Sau khi Tào Mai đã cầm cái hộp lên, tôi lại đột nhiên dùng lực vỗ mạnh lên nắp hộp một cái.
Động tác bất thình lình của tôi khiến Tào Mai giật mình hoảng sợ, bà ta ngẩng đầu nhìn tôi vẻ khó hiểu.
"Nhớ kỹ, sau khi đốt chiếc hộp này xong, trong vòng ba ngày tuyệt đối không được gọi tên Vương Dương! Điều này bà phải nhớ thật kỹ!"
Tôi nhìn Tào Mai, gằn giọng nhấn mạnh từng chữ.
Khi con người bị bất ngờ thì sẽ khiến lượng Adrenaline trong tuyến thượng thận tăng vọt. Sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ này giúp con người ghi nhớ rất rõ những việc xảy ra lúc đó.
Đó chính là điều mà tôi cần.
Sau khi đuổi ngũ quỷ không thành công, tôi biết mình đã đánh giá thấp bản lĩnh của đám quỷ thần đó.
Với năng lực của tôi hiện tại, phương pháp thế thân này là hạ sách cuối cùng mà tôi nghĩ ra.
Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-phong-thuy-truong-ly/1143797/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.