Bảo Khang đợi Minh Huy đi khỏi một hồi lâu mới mở cổng đi vào nhà. Thời gian đã quá nửa khuya, bên trong nhà tối đen như mực, cậu bật đèn lên thì thấy Quốc Huy đang nằm ngủ trên ghế sa lon. Cậu phân vân không biết có nên đánh thức anh ấy dậy hay không. Trong khi cậu còn đang suy nghĩ thì không biết từ lúc nào Quốc Huy đã bật người ngồi dậy. Bảo Khang cười gượng: “Sao anh không vào phòng ngủ, lại ngủ ở đây?”
Quốc Huy khởi động khớp cổ sang trái rồi sang phải, vừa nhìn Bảo Khang đang đi lại ghế sa lon ngồi xuống vừa trả lời: “Còn có chuyện cần nói với em.”
“Chuyện kia… anh muốn biết à?”
Quốc Huy dùng một ánh mắt rất khó đoán nhìn Bảo Khang hồi lâu. Loại ánh mắt đó khiến Bảo Khang lúng túng. Rốt cục anh cũng nói: “Em cũng không cần phải nói. Em nghĩ xem tại sao anh lại về nước đột ngột như vậy? Hơn nữa lại còn đúng lúc em nằm viện như vậy.”
Bảo Khang ban đầu có chút khó hiểu câu nói này, nhưng suy nghĩ đi suy nghĩ lại rốt cục cậu cũng tỉnh người ra: “Thì ra là như vậy.” Trầm mặc một hồi, cậu đột nhiên thảng thốt một câu đầy mạnh mẽ: “Nhưng anh đừng nghĩ là có thể tách rời bọn em. Chúng em sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy đâu! Anh…”
Cậu còn chưa nói hết đã bị lời của Quốc Huy cắt ngang: “Anh còn chưa nói gì mà. Haiz, anh còn không biết có nên chia rẽ hai người hay không đây. Tình huống này thật là làm anh khó xử.” Thấy ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-hot-boy/558043/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.