Bảo Khang ngồi trong lớp, co mìnhrụt cổ trong chiếc áo ấm, nhìn ra bên ngoài. Bên ngoài vẫn một màu âm u. Đã mấy ngày rồi cậu không có thấy ánh mặt trời. Hồi lâu cậu lại đảo mắt vào trong lớp, nhìn những con số phức tạp trên bảng, tai chú ý lắngnghe tiếng thầy giảng bài, sau đó cẩn thận ghi chép vào trong tập. Cậutự cảm thấy dạo gần đây cậu chăm chỉ học hành hơn, bản thân cũng chút ít thay đổi. Lúc trước cậu thường hay nói chuyện phiếm cùng bạn bè, cònbây giờ cậu không còn như vậy nữa, học trong giờ học thì không có gì lạ, đằng này ngay cả giờ ra chơi và giờ nghỉ trưa hay lúc ăn cơm cậu đềudán mắt vào tập sách, tay không ngừng viết, miệng không ngừng lẩm nhẩm.Thi thoảng có thấy cậu dừng bút, lấy điện thoại ra, nhìn nhìn vào trongđó rồi lại mỉm cười.
Tiếng chuông vang lên, như là một chậu nướclạnh dội thẳng vào mặt bọn học sinh đang ngờ nghệch vì buồn ngủ. Bọnchúng đột nhiên tỉnh táo hẳn ra, miệng lại không ngừng huyên thuyên. Sân trường lặng im giờ chẳng khác nào một khu chợ. Bảo Khang đeo tai phonevào, tiếp tục bài tập còn dang dở của mình. Đợi đến khi mọi người tronglớp đã đi ăn cơm hết, cũng vừa đúng lúc cậu làm xong bài tập. Cậu lấyđiện thoại ra, nhắn tin cho Minh Huy vài dòng tin, sau đó cầm quyển tậpVăn lên, cũng đi xuống căn tin ăn cơm.
Căn tin của trường bây giờ chật kín người, khó khăn lắm cậu mới tìm được một chỗ để ngồi. Xungquanh cậu là những học sinh lớp 10, bọn chúng đang không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-hot-boy/558044/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.