Cho dù hỏi ai thì họ cũng chẳng biết Hiển Thi đâu cả, mọi ngóc ngách trong trường đều bị ba người lật tung, bên ngoài công viên cũng chẳng có ai. Hỏi bảo vệ trong trường thì ông ấy nói chẳng thấy nữ sinh nào rời khỏi khuôn viên trường cả. 
Nguyệt Anh bước đến lắc đầu tỏ ý không thấy. 
"Chẳng thấy Hiển Thi đâu cả. Rốt cuộc cô ấy đi đâu trong trường được chứ?" 
Tượng Minh. 
"Hay chúng ta báo chuyện này với thầy hiệu trưởng đi. Thầy ấy sẽ biết cách tìm Hiển Thi." 
Triền Duy như vừa chợt nghĩ ra được gì đấy. Cậu lẩm bẩm vài từ trong miệng rồi nhanh chóng quay lưng chạy đi 
"Camera!" 
Tượng Minh dè chừng nhắc lại lời Triền Duy vừa lẩm bẩm. 
Nguyệt Anh như chợt hiểu ý, cô lập tức chạy đuổi theo. 
Hai người còn chưa đến phòng giám sát, bên ngoài hành lang trường chợt xuất hiện nhiều tiếng ồn ào. 
Bỗng có một tiếng nói lớn ồm ồm vang lên. 
"Tránh ra!" 
Mọi người xung quanh lúc này mới dần tản ra chừa đường, một thanh niên từ trong đám đông chạy vụt ra, trên tay còn đang bồng một cô gái bất tỉnh. 
Gương mặt cô nàng tái nhợt, đôi mắt to tròn ấy đang nhắm nghiền không một chút phản ứng. Trên đôi mò má mềm mại ấy còn lưu lại vài giọt máu đỏ đã thấm khô. Cả cơ thể mềm nhũn, tựa như chỉ cần chạm nhẹ vào thì cô sẽ như bong bóng trong suốt, lấp lánh nhưng mỏng manh, vỡ tung rồi tan biến. 
Giây phút Toàn đưa Hiển Thi đang bất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-cau-vong-ben-em/2653619/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.