Tự nhiên vào trong đây được nghe những chuyện này, vậy là tôi đang hên hay xui đây? Mà ủa, tôi thấy chị Tiên trông hiền lành và dễ thương lắm mà ta. Sao những chị này lại nói chị ấy là người không tốt nhỉ? Ráng giữ im lặng, tôi tiếp tục dỏng tai lên nghe ngóng.
- Để tui kể cho mấy bà nghe, mấy bà nhớ con nhỏ Trâm thư ký cũ của Sếp Vinh không?
- Nhớ chứ! Cái con nhỏ đẹp giống gái Hàn mới thử việc được 2 tháng, đùng cái xin nghỉ với cái mặt bị băng 1 đường phải không?
- Nó đó. Tui nhiều chuyện nghe. Nhớ lúc đó tui cùng vài người của công ty, có cả con nhỏ đó theo Sếp ra Hà Nội bàn về dự án mới với khách. Bà tin không? Đêm hôm đó tui với nhỏ Mai đi ăn khuya rồi về lại khách sạn lúc tối muộn. Vô tình tụi tui thấy con Trâm bị bà Tiên lôi đầu ra ngoài cầu thang bộ. Hai đứa tui nhiều chuyện nên nghe được bà Tiên đang dằn mặt con nhỏ Trâm đó, cấm nó được õng ẹo hay có ý đồ gì với Sếp, không thì đừng hỏi tại sao mặt mình có sẹo. Mà con nhỏ Trâm lúc đó cũng đâu vừa, dám cãi tay đôi với bả luôn. Thách lên thách xuống làm sao đó, mà đi công tác về xong là thấy nó trình đơn xin nghỉ việc liền. Tụi bà tám trong công ty thấy mặt mày nó bị dán băng tè le, kể lại là trông nó thảm hại lắm.
- Ù uồi kinh nhờ, thôi khỏi điều tra cũng đủ hiểu là ai làm rồi. Tại gốc gác nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-a-sao-lai-doi-lam-chong-em/421674/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.