Tôi gặp lại người mẹ trẻ của mình sau mấy năm trời xa cách. Mẹ tôi trông còn rất đẹp, và vẫn quần áo son phấn chải chuốt lộng lẫy như ngày nào. Vả lại bà cũng đang có mác là Việt Kiều mới về nước mà. Khuôn mặt của tôi trông giống mẹ nhiều hơn giống ba. Nhưng mẹ tôi đẹp theo kiểu sắc sảo, các nét mắt mũi căng đét trông gợi tình lắm. Còn tôi thì khuôn mặt trông hài hoà và mềm dịu hơn bà nhiều. Bởi thế mà sau khi sanh tôi xong, bà vẫn có đầy rẫy đại gia săn đón để bao nuôi. Và nghe nói, bà cũng từng là đứa trẻ không cha, không có họ hàng thân thích. Bởi bà ngoại tôi là người gốc Bắc, đi tha hương cầu thực ở trên Đà Lạt, cũng bị người ta làm cho có bầu mẹ tôi nhưng lại không nhận. Và ngoại chấp nhận làm mẹ đơn thân sinh ra và nuôi mẹ tôi khôn lớn. Nhưng đến năm mẹ tôi tròn 17 tuổi, bà ngoại mắc bệnh nặng rồi cũng qua đời. Để lại mẹ tôi tự phiêu bạt giang hồ và vào đời 1 mình, do vậy mà mẹ tôi sành đời lắm. Tính ra số tuổi của mẹ hơn anh giáo nhà tôi có 4 tuổi thôi chứ có bao nhiêu. Mà anh giáo muốn yêu tôi lâu dài, sau này phải gọi mẹ là cô hay là bác gì đấy chứ. Nghĩ tới là tôi thấy nó sao sao rồi đó nhé!
Bà hẹn gặp ở quán cà phê gần trường cho tiện tôi khỏi đi xa. Điện thoại cho chú tài xế báo 1 tiếng bữa nay khỏi chờ rước tôi, để có gì lát tôi book
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-a-sao-lai-doi-lam-chong-em/421618/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.