Lại nói trên tiền tuyến chiến trường, trong soái trướng của Kim Xà doanh, A Cửu cùng Hạ Thanh Thanh mặt đang u sầu.
– Thanh Thanh, còn chưa có tin tức Thanh Thư sao?
A Cửu xoa lấy huyệt Thái Dương, ngữ khí mệt mỏi hỏi…
Một bên Hạ Thanh Thanh lắc đầu:
– Đã phái nhiều người đến khu vực Giang Nam rồi, cho tới bây giờ cũng không có nghe được tin tức gì của hắn.
A Cửu nắm tay của nàng, vừa như an ủi A Cửu lại dường như tự an ủi mình:
– Không có tin tức gì biết đâu chính là tin tức tốt nhất, Thanh Thư võ công cao cường cơ trí hơn người, lại có hồng phúc thâm hậu, lần này nhất định có thể gặp dữ hóa lành đấy.
Hạ Thanh Thanh thở dài một hơi:
– May là có công chúa cơ trí, chứ ta thì đã bị rối loạn.
A Cửu cười khổ nói:
– Ta cũng chỉ là cố gắng hết sức mà thôi, bởi vì nếu ném đi cơ nghiệp Thanh Thư, về sau hắn bình an trở về, ta như thế nào nói rõ với hắn đây…
A Cửu dù sao cũng là công chúa Minh triều, thuở nhỏ được giáo huấn của hoàng gia làm cho khí độ của nàng khác xa người bình thường, với lại năm đó Sùng Trinh thắt cổ chết… Nàng thân kim chi ngọc diệp lại trải qua nước mất nhà tan, trái tim dù cho có nhu nhược đến đâu cũng trở nên kiên cường vô cùng.
– Ngươi nói có đạo lý.
Hạ Thanh Thanh xoa xoa khóe mắt, cũng nỗ lực phục hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thau-huong-cao-thu-cai-bien/3333998/chuong-1208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.