Triệu Mẫn rất nhanh chú ý tới Chu Chỉ Nhược dị thường, có chút suy đoán, liền biết Chu Chỉ Nhược phiền muộn về chuyện gì, liền chuyển tới, cười híp mắt nói:
– Chỉ Nhược muội muội, có muốn ta chỉ cho biện pháp làm cho đôi bầu vú sung mãn không?
– Không cần…
Chu Chỉ Nhược cự tuyệt gọn gàng, sắc mặt càng thêm đen, nàng cùng Triệu Mẫn ở chung nhiều năm như vậy, há lại không biết tính tình của đối phương là cái gì.
Triệu Mẫn liếc nhìn trước ngực của Chu Chỉ Nhược, trên mặt giống như cười mà không phải cười:
– Nghe người nói nữ tử sau khi thành gia lập thất, cái chỗ đó càng trở nên thêm đầy đặn, xem ra lời đồn đại này, không thể tin hết a.
Chu Chỉ Nhược bỗng nhiên đứng dậy, cả giận nói:
– Họ Triệu kia, ngươi đã nói xong chưa?
– Ai ui…
Triệu Mẫn vỗ vỗ bộ ngực của mình, làm như rất sợ hãi, vội vàng lẩn trốn sau lưng của Lam Phượng Hoàng…
– Thì thôi… cái gì ta cũng không nói, ngươi làm mà tức giận như thế chứ?
Triệu Mẫn công phu ngấm ngầm hại người thật sự là rất lợi hại, biết rõ là Triệu Mẫn nói đến mình, Chu Chỉ Nhược tuy là lửa giận nhưng lại không biết làm như thế nào, trong nội tâm có thể nói khó chịu đến cực điểm.
– Quận chúa, các ngươi là nữ nhân trên thảo nguyên từ nhỏ ăn thịt bò uống sữa ngựa lớn lên, thân thể chắc chắn là được dưỡng chất tốt nên bầu vú mới no tròn, Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thau-huong-cao-thu-cai-bien/3333964/chuong-1207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.