A Cửu lấy xuống mặt nạ trên mặt, nàng mặc dù nói mây trôi nước chảy, trong giọng nói tràn đầy chi ý dứt khoát, Hạ Thanh Thanh thật sự bắt đầu kính nể công chúa A Cửu, cho tới nay trong tâm trí của nàng, công chúa A Cửu vẫn là dạng người tính tình nhu nhược, không ngờ trên thực tế là ngoài mềm trong cứng.
– Công chúa A Cửu, ta sẽ một mực phụng bồi cùng với ngươi.
Hạ Thanh Thanh với người qua ôm chặt lấy công chúa A Cửu…
Hai nàng đang âm u chán nản tới ranh giới, bỗng nhiên từ cửa trướng truyền tới một giọng nói trêu tức:
– Trong vạn quân lấy đầu tướng, mặc dù là khó khăn nguy hiểm, nhưng hoàn toàn không phải không có khả năng.
Nghe được thanh âm quen thuộc kia, thân thể hai nàng run lên, quay người nhìn lại, bỗng nhiên chỉ thấy một nam tử tuấn lãng cười mà không phải cười đứng ở cửa ra vào trướng, không phải Tống Thanh Thư thì còn là ai.
– Tống lang…
– Tống công tử…
Trên khuôn mặt xinh đẹp hai nàng vốn biểu lộ bất khả tư nghị, rồi rất nhanh kịp phản ứng, nhao nhao nhào tới.
Tống Thanh Thư cười cười mở ra hai tay, đem hai nàng ôm vào trong ngực:
– Có nhớ ta hay không?
– Chán ghét…
Hai nàng hờn dỗi, bây giờ hai nàng tuy rằng đã tình như tỷ muội, lại cùng chung một trượng phu, nhưng trong lòng khó tránh khỏi có vài phần lúng túng, nếu bình thường các nàng tuyệt sẽ không dễ dàng để cho Tống Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thau-huong-cao-thu-cai-bien/3334005/chuong-1209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.