Trên tầng, ngay khúc cua hành lang, cô thấy Doanh Doanh- cháu của quản gia Diệp, cô bèn kêu lại và nói:
- Doanh Doanh, em gọi ba bốn người lên phòng vừa được sửa sang lại, chị có việc muốn nhờ.
Dù không hiểu chuyện gì, nhưng thấy vẻ mặt nặng nề của thiếu phu nhân, cô nghĩ chắc là chuyện quan trọng gì đấy, nên bỏ công việc đang làm, gấp gáp kêu vài người lên phòng của cô.
Khi ba người có cả trai lẫn gái lên phòng. Tịnh Nhiên bèn nói ra ý định của cô cho họ.
- Mọi người giúp tôi đem đồ đạc của Mộ Dung Trạch, hồi về phòng của anh ấy đi, còn bức hình trên tường cũng tháo xuống lấy bức hình cũ gắn trở về, cả bức hình trong phòng sách nữa. Hoa cỏ gì đấy thì ngày mai gọi người gỡ xuống đi. Nói chung là phục hồi lại nguyên trạng ban đầu.
- Mọi người nhìn tôi làm gì, mau làm theo lời tôi nói đi!
Một đám người ngây ra như phỗng, giờ phút này lại trùng hợp có cùng suy nghĩ: - Đang yên đang lành, sao lại sửa nửa nhỉ? Không lẽ thiếu gia và thiếu phu nhân cãi nhau rồi, nếu không cả tuần qua thiếu phu nhân hào hứng, dọn dẹp thu xếp đồ đạc thiếu gia qua đây giờ lại muốn chuyển về. Vừa nãy còn vui cười, nhưng hiện tại lại u tối, buồn bực, ngay cả con mắt cũng hơi đỏ nữa.
Suy nghĩ thì vậy thôi nhưng cũng theo lời cô nói bắt tay vào làm. Nghĩ là một chuyện nhưng có thể nói gì, chuyện của chủ, người làm công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tot-vi-co-anh-ben-doi/2882047/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.