Mộ Dung Trạch chăm chú nghe để rồi sững người, hình như có gì đó gõ nhẹ vào tim. Anh biết rõ hôn nhân này ngay từ đầu đã không hề dựa trên tình yêu, cứ nghĩ sống tương kính như tân, chu cấp đủ đầy là tốt. Không ngờ cô có người trong lòng, mà anh thì.. Tất cả như trò đùa, để cô tự sát rồi mất trí nhớ, tính tình đổi thay như biến thành con người khác, nhưng điều đó lại khiến anh cảm thấy có chút thú vị hơn trước.
Mộ Dung Trạch cũng chẳng phải là người tuyệt tình, tuyệt ái, chai lì cảm xúc. Huống chi một cô gái nhỏ kí ức không trọn vẹn, lúc này bộ dạng lê hoa đái vũ, còn buông xuống tất cả gai nhọn, trông có vẻ yếu ớt, rồi lại ẩn chứa kiên cường, không ngừng nổ lực, một dạ sắt son.
Tất cả như phá đi dự định ban đầu, anh không kiềm được ôm cô vào lòng, cắt ngang lời cô định nói tiếp, anh hiểu cô đang muốn nói gì. Hóa ra trong lòng cô chất chứa nhiều nỗi khổ đến như vậy.
- Được rồi đừng khóc nữa, mắt đều sưng, việc hôm nay tôi đã sai, đã hiểu lầm em.
Tịnh Nhiên cũng không muốn mình trông đáng thương đến như vậy. Chỉ là đột nhiên cô nhớ đến tên cặn bã Lương Hữu Trác. Đã lâu cô không cảm nhận được sự dịu dàng, hơi chút bá đạo, chiếm hữu này. Lúc trước cãi nhau, hắn chưa từng buông tự tôn của bản thân, cô chỉ muốn đơn giản là dỗ dành nhận sai hay có chút thương tiếc đối với cô, ôm cô vào lòng..
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tot-vi-co-anh-ben-doi/2882046/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.