"Sư tôn, người kéo ta đi đâu vậy?"
"Không biết."
"..."
Trần Minh Triết kéo hắn đi một mạch, đột nhiên dừng lại. Hạ Vũ không kojp phản xạ đập người vào lưng y, hắn ngướ lên định nói gì đó nhưng lại không mở miệng. Hạ Vũ thấy tay đang nắm lấy bàn tay mình siết ngày càng chặt, hắn nhịn đau, hơi nhíu mày lại.
"Trần Tông chủ..."
"..."
Người vừa lên tiếng gọi y là thái sư Phong Lương. Trần Minh Triết ánh mắt lạnh đi, không trả lời, đưa mắt nhìn kẻ đi cạnh là thái phó Lâm Hà. Y định kéo hắn bỏ đi, bước được vài bước đã nghe phía sau tiếng Lâm Hà vang lên.
"Ta nghe nói có kẻ to gan, giả mạo thành xác của Trần Tông chủ..."
Trần Minh Triết dừng bước chân, ngoáy đầu nhìn kẻ đang nói kia. Y khẽ nhếch môi, âm giọng vang lên đầy châm chọc.
"Đúng vậy, nếu không nhờ hai vị đây tương trợ, Trần mỗ ta có thể trở về sao?"
"Trần Tông chủ thật biết nói đùa, Phong mỗ đây không tài giỏi như thế."
Y a lên một tiếng, mắt hơi mở to lộ vẻ ngạc nhiên như phát hiện điều gì đó thú vị, lên tiếng đáp.
"Đúng ha, Phong Thái sư và Lâm Thái phó đây sẽ không làm như thế. Chỉ sợ..."
Trần Minh Triết dừng một chút, tay đang phe phẩy quạt dừng lại, cầm quạt che nửa khuôn mặt chỉ lộ ra đôi mắt sói lạnh và đầy vẻ khinh thường, nói.
"...Thiên liệt lần đó, có kẻ vì thù ghét ta nên đã bày trò, đứng phía sau màn làm tất cả những chuyện đáng kinh tởm đó, ta nói đúng không? Phong Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tot-khi-gap-duoc-nguoi/1117077/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.