Cả ngày hắn luôn theo y, đến tối Trần Minh Triết muốn về Thanh Thiên Long ngủ, Hạ Vũ không chịu, một hai phải kéo y về điện Thái tử ngủ cho bằng được. Trần Minh Triết bất lực chỉ có thể mặc cho hắn lôi mình đi về đó ngủ.
Buổi tối.
Trần Minh Triết đang nằm dựa lưng vào giường đọc sách, Hạ Vũ vừa tắm ra liền nhào đến nằm trên người, hai tay ôm lấy eo y.
Trần Minh Triết bỏ cuốn sách xuống, xoa xoa đầu hắn.
"Lạnh không?"
Hạ Vũ lắc đầu: "Không, thưa sư tôn."
Y cười: "Ngươi quả thật là đứa trẻ ngoan, nói chuyện rất lễ phép..."
Hắn ngước mặt lên nhìn y, cười nói: "Là công dạy dỗ của sư tôn a."
Trần Minh Triết lấy cuốn sổ đánh lên đầu hắn, quyển sổ khá dày, lực đánh của y lại rất nhẹ nên đối với hắn, cú đánh này giống như chỉ gãi ngứa thôi.
Hạ Vũ cầm lấy cuốn sách từ tay y: "Ta cất nó giúp người."
"..."
Trần Minh Triết không nói gì chỉ đưa tay xốc chăn lên nằm xuống, đắp chăn lại. Hạ Vũ đặt cuốn sách lên bàn rồi bước lại giường nằm ôm y.
"Ngươi bỏ ta ra."_Trần Minh Triếc liếc nhìn hắn nhưng tay chỉ đặt nhẹ trước ngực không có ý định đẩy ra.
Hạ Vũ cười cười, gật đầu nhưng hành động lại là ôm y chặt hơn.
"..."
Đột nhiên lúc này y nghe giọng Hạ Vũ trầm hẳn đi, hắn gọi: "Sư tôn..."
"Chuyện gì?"_Trần Minh Triết khép mi, lười biết mở miệng hỏi.
Hắn ngập ngừng một lúc, rốt cuộc cũng chịu mở miệng: "Ta có thể biết người sao lại có thù với Phong Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tot-khi-gap-duoc-nguoi/1117078/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.