Giọng Bạc Vãn Chiếu rất khẽ, như lời thì thầm giữa hai người, Việt Xán nhìn gương mặt cô ấy, chậm rãi đáp: "Không có."
Nói xong, quay người rời đi.
Bạc Vãn Chiếu bị bỏ lại một mình.
Việt Xán lại cầm ly rượu lên, lơ đãng đưa lên miệng, không cảm nhận được mùi vị gì.
"Ê, cậu uống ít thôi." Chung Nhiên kịp thời gọi Việt Xán lại, tửu lượng của Việt Xán còn kém hơn cô ấy.
Việt Xán hoàn hồn rồi đặt ly rượu xuống, tim vẫn còn đập hơi nhanh.
Chung Nhiên nháy mắt với Việt Xán, thần bí hỏi: "Tình hình gì đấy, đang theo đuổi cậu à?" Việt Xán lộ vẻ không quan tâm, "Không có gì hết."
Chung Nhiên dùng ánh mắt nghi ngờ đánh giá cô, Việt Xán không muốn nói nhiều, cô ấy cũng không tiện hỏi mãi.
Việt Xán ngẩn người một lúc, rồi một mình đi về phía căn phòng khác.
Bạc Vãn Chiếu dõi theo bóng dáng Việt Xán, hai phút sau, cô xoa xoa cánh tay, thấy Việt Xán cầm một chiếc áo khoác đi về phía mình.
Việt Xán đưa áo cho cô, "Đồ mới, chưa ai mặc đâu." Dù sao cũng là khách quý được mời đến khai trương, mình là chủ, không thể để khách bị lạnh được.
Bạc Vãn Chiếu đưa tay nhận lấy, "Về rồi tôi trả lại em."
Việt Xán lập tức nói: "Không cần đâu, tặng cô, coi như quà đáp lễ cái dây chuyền."
Chung Nhiên đứng bên cạnh nhìn thấy, lần này có chút tin vào lời đoán của Lạc Dương rồi, với tính khí của Việt Xán, nếu thật sự không muốn để ý đến ai đó, thì chắc chắn mặt cũng không thèm nhìn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-thu-thanh-thang-xuyen-huong-thai/4692941/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.