Việt Xán sợ nhột, gò má và những sợi tóc rối của Bạc Vãn Chiếu cọ vào khiến cô ngứa, hơn nữa mùi hương dễ chịu trên người Bạc Vãn Chiếu, cũng vì cái ôm mà được khuếch đại lên gấp nhiều lần... Tóm lại, cô bị làm cho tỉnh cả ngủ, tỉnh táo đến mức có thể đếm rõ nhịp tim, có lẽ là chưa bao giờ ôm ai như vậy, nhịp tim có hơi nhanh.
Một người tỉnh táo một người ngủ say, tư thế quá đỗi thân mật này duy trì mấy phút liền, Việt Xán vẫn luôn im lặng --- cô hầu như chưa bao giờ thấy Bạc Vãn Chiếu có vẻ thư thái thả lỏng như vậy, mà Bạc Vãn Chiếu lại ôm cô rất chặt, giống như đang muốn cô ngoan ngoãn, đừng động đậy.
Vậy nên Bạc Vãn Chiếu như thế này, chính là Bạc Vãn Chiếu sau khi gỡ bỏ mặt nạ? Ít nhất thì chân thật hơn so với bình thường.
Việt Xán tò mò, lại cụp mắt nhìn xuống. Cô hoàn toàn hiểu tại sao có nhiều người muốn theo đuổi Bạc Vãn Chiếu đến vậy, vừa giỏi giang vừa có khí chất dịu dàng, lại còn xinh đẹp, kiểu con gái như vậy quả thực có thể dễ dàng khiến người khác rung động. Nhưng Bạc Vãn Chiếu sẽ không để người khác theo đuổi đâu...
Cảm giác và hơi ấm đều quá chân thật, cánh tay Bạc Vãn Chiếu khẽ động, cô ấy mở mắt, từ giấc ngủ đến thực tại luôn cần một hai giây để thích ứng, cô ấy nhìn Việt Xán.
Rất không khéo, Việt Xán đang nhìn chằm chằm vào khuôn mặt người kia, Bạc Vãn Chiếu lại tỉnh giấc đúng lúc đó, nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-thu-thanh-thang-xuyen-huong-thai/4692899/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.