Nếu tôi hỏi bạn, yêu là như thế nào. Bạn biết gì về tình yêu? Nếu tôi hỏi bạn, tình yêu có đẹp hay không? Đẹp chỉ là một phần, thê lương chính là một phần còn lại, thê lương đến đau lòng. Nước chảy vô tình, hoa rơi hữu ý. Trên thế gian này, người vô tình nhất chính là người làm tổn thương người khác nhiều nhất. Nếu như bị chính sự vô tình này hấp dẫn, chẳng khác nào là tự mình đi tìm ngược. Nhưng giống như là một loại cố chấp, cả đời này đều không thể nào buông bỏ được.
Tình yêu luôn là một điều bí ẩn đối với tất cả mọi người. Trong nhân gian, không phải ai cũng cho rằng yêu là hạnh phúc. Bởi có những tổn thương sâu sắc chưa kịp lành lại, yêu chính là sự tàn phá mãnh liệt và ác độc nhất mà ông trời ban tặng. Hỏi thế gian, tình là gì? Luôn muốn chìm đắm, lại đau lòng vô hạn. Luôn muốn say trong men tình, lại thời thời khắc khắc phải hứng chịu những tổn thương của người ấy gây ra. Hóa ra, cái cảm giác tự mình đa tình so với vị lăng trì chẳng khác nhau là mấy. Cố chấp như thế nào cũng không đổi lại được một nụ cười chân thật. Đến khi đánh mất hết thảy, ta mới biết, mình đánh mất những gì.