Thành Thái Minh kéo nón xuống, cúi đầu đi ra cửa phía sau cửa hàng hoàng kim.
Theo lời tâm phúc dưới tay, Yến Thiền mặc dù quản Liệt lưu trang, cũng không thể có được nhân tâm. Dù sao từng có chuyện đáng xấu hổ, trang chủ lại “chết” một cách kỳ quặc, thậm chí sau khi Yến Thiền quay về lưu trang liền âm thầm dẫn người cùng thế lực Yến gia tiến vào bên trong, khiến không ít nguyên lão bực tức đầy bụng, đứng ngồi không yên.
Bất quá người nàng hận thấu xương là một mình Thành Thái Minh, đối với lão phu nhân cùng cốt nhục của mình vẫn rất lưu tình, không có xuống tay. Lần này mà nói, Thành Thái Minh quyết định cho nàng vẫn toàn thây.
Ra khỏi thành, Thành Thái Minh dùng khinh công trở về túp lều nhỏ trên ngọn núi.
Từ sau khi y thanh tỉnh, liền để Mạc Lan cùng Tuệ Tuệ thông báo ra bên ngoài Mạc Danh bởi vì mất máu quá nhiều mà tử vong, thân phận buồn cười kia cũng theo đó mà chôn vào lòng đất. Tiếp theo đi đến ngọn núi phụ cận tìm một nhà cỏ sơ sài vốn là nơi nghỉ chân của hộ săn bắn, thêm chút tu sửa liền miễn cưỡng ở lại, gần nhất là để che mắt người khác, chờ đợi thời cơ, điều thứ hai là để tu luyện võ công đã hoang phế nhiều năm.
Đẩy cửa ra, quả nhiên đã thấy người kia đã chạy tới vội vàng thu thập các thứ.
“A…Trang chủ…” Mạc Lan thấy Thành Thái Minh trở về, lập tức ngừng tay hành lễ.
“Không phải bảo ngươi không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tam/1992686/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.