"Anh không sao thật đấy chứ?" Thấy Hứa Lan Ý khởi động xe, Giang Thác hơi lo lắng, dù sao đêm qua anh cũng đã hôn mê một lần vì bị kích thích quá mức.
"Không sao, sáng nay ngủ bù rồi mà." Hứa Lan Ý không nói sau khi kéo Giang Thác về phòng lúc nửa đêm, anh đã có giấc ngủ ngon nhất suốt thời gian qua, được hắn xoa bụng làm đầu óc lâng lâng, còn dễ chịu hơn nằm trên một lớp bông dày, suy nghĩ dần trở nên mơ hồ, mọi nỗi căng thẳng, lo lắng và bất an gần đây đều bị xua tan, cuối cùng ngủ say trong ngực thiếu niên.
Khi anh tỉnh lại đã là mười giờ sáng.
Hứa Lan Ý nhớ lại lần trước về cô nhi viện với Giang Thác, mới sáu giờ tên ngốc này đã réo mình dậy, còn lần này hắn không kêu một tiếng mà cứ thế nằm cạnh chờ mình tự tỉnh, hỏi hắn sao không gọi mình dậy thì hắn chỉ trả lời một câu "Về muộn cũng đâu có sao, giấc ngủ của anh quan trọng hơn".
Sao trước kia không thấy hắn chu đáo vậy chứ. Hứa Lan Ý nghĩ thầm.
Hai người đến cô nhi viện ngay giờ ăn trưa, Hứa Lan Ý và Giang Thác theo bọn trẻ đến nhà ăn, hôm nay là Trung thu nên ăn xôi hạt dẻ, còn có bưởi tráng miệng.
"Anh Tiểu Ý! Cho anh nè!" Tuy chỉ đến một lần nhưng lũ trẻ trong cô nhi viện rất có ấn tượng với Hứa Lan Ý, thậm chí mấy cô bé hơi lớn còn đỏ mặt ngồi đối diện anh rồi đẩy trái bưởi dì bếp cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-nut-ngoai-y-muon/3732360/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.