Hai người bị sự xuất hiện đột ngột của ông lão làm mọi dục vọng tắt ngấm, suýt nữa Hứa Lan Ý không kịp giấu mặt vào ngực Giang Thác, cậu nhỏ vừa ngóc đầu lên của thiếu niên càng đáng thương hơn, bị ông lão làm giật mình xìu xuống ngay lập tức.
"Làm sao bây giờ?" Hứa Lan Ý sốt ruột hỏi khẽ.
"Chạy thôi." Thấy tình thế không ổn, một tay Giang Thác cầm dù che mặt hai người, tay kia kéo Hứa Lan Ý chạy vào rừng sâu.
"Hạt dẻ......"
"Lát nữa em quay lại lấy sau."
Hai người cứ thế chạy vào rừng sâu, biết chắc ông lão kia không đuổi theo mới thở phào nhẹ nhõm. Vì Hứa Lan Ý đang mang thai nên Giang Thác không dám chạy quá nhanh, sau khi dừng lại thì lập tức hỏi anh có thấy chỗ nào khó chịu không.
Hứa Lan Ý lắc đầu. Nhớ lại bộ dạng hốt hoảng của hai người lúc nãy giống hệt học sinh yêu sớm bị thầy chủ nhiệm bắt quả tang, anh không khỏi bật cười. Hình như ở cạnh Giang Thác luôn dễ gặp chuyện mất mặt, e là còn nhiều hơn hai mươi mấy năm trước của anh cộng lại, cứ tiếp tục thế này chắc da mặt anh dày lên mất thôi......
"Sao thế?" Hứa Lan Ý định thần lại, bắt gặp ánh mắt vừa kinh ngạc vừa mê muội của thiếu niên nhìn mình chằm chằm, hai má chợt nóng ran, vội vàng sờ mặt mình xem có dính gì không.
"Hình như đây là lần đầu em thấy anh cười đó."
Trong lúc nói chuyện, vẻ mặt Giang Thác hơi đờ đẫn, hiển nhiên vẫn còn chìm sâu trong nụ cười của anh, không cách nào tỉnh táo lại.
"Vậy sao?" Hứa Lan Ý thoáng kinh ngạc, anh chưa bao giờ để ý mình có cười hay không, thỉnh thoảng Giang Thác làm chuyện ngốc nghếch, có lẽ mình cũng cười thầm nhưng không để lộ ra ngoài.
"Ừ." Giang Thác nghiêm túc gật đầu, "Lúc khác thì em không biết, nhưng đây là lần đầu tiên anh cười với em đó."
"Thế à." Hứa Lan Ý thấy thiếu niên gật đầu lia lịa thì khóe miệng lại nhịn không được nhếch lên. Đây cũng là lần đầu tiên anh để ý đến chi tiết nhỏ này, định nói mình cười đâu có gì đặc biệt, nhưng thấy ánh mắt kinh ngạc xen lẫn vui sướng của thiếu niên thì lại cảm thấy tim mình nóng lên.
"Ừ, anh toàn khóc trước mặt em thôi."
"Anh khóc bao giờ." Hứa Lan Ý vừa dứt lời thì chợt hiểu ra Giang Thác nói lúc nào, hai má lập tức đỏ bừng. Tên nhóc hư này, đường hỏng mà cũng lái xe được nữa!
Không đợi Hứa Lan Ý nói tiếp, Giang Thác ôm anh vào lòng, khi môi hai người sắp chạm nhau thì dừng lại.
Cây dù trong tay rơi xuống thảm lá khô.
"Tiếp tục nhé?"
Giang Thác nhìn vào mắt Hứa Lan Ý rồi nghiêm túc hỏi.
Mỹ nhân trong ngực ngượng ngùng nhìn lảng đi chỗ khác, sau đó gật đầu rồi khẽ "ừ" một tiếng.
Được anh cho phép, thiếu niên phấn khích ngậm lấy đôi môi đỏ mọng mút vào rồi nhả ra, lúc mạnh lúc nhẹ, nhưng từ đầu đến cuối không hề thè lưỡi, cứ như thể đây là nụ hôn đầu tiên của hai người, hôn sâu chính là một sự khinh nhờn.
Hứa Lan Ý chỉ được hôn môi lập tức cảm thấy không vừa lòng, nhất là lúc nãy vừa trải qua một nụ hôn cuồng nhiệt tràn ngập dục vọng, sự ngây thơ này khiến anh bồn chồn bứt rứt, hai tay ôm cổ thiếu niên nhịn không được cào nhẹ.
Giang Thác bị cào làm máu nóng sôi sục, kích động đè người vào thân cây bên cạnh.
"Ưm." Vỏ cây xù xì ma sát lưng áo mỏng làm Hứa Lan Ý rùng mình, vô thức ôm Giang Thác chặt hơn, cơ thể nửa vô tình nửa cố ý uốn éo.
"Đừng chọc em." Dù biết sẽ không ai đến đây nhưng Giang Thác vẫn bị ông lão lúc nãy làm thần kinh căng thẳng, cố gắng kìm nén dục vọng của mình.
"Em chẳng hôn đúng trọng điểm gì cả." Hứa Lan Ý bất mãn thè lưỡi liếm môi Giang Thác, quả nhiên một giây sau thiếu niên kém nghị lực mút mạnh lưỡi anh.
Bong bóng mập mờ mà thiếu niên cố gắng tạo ra cuối cùng vỡ vụn trong khoảnh khắc, không khí bắt đầu trở nên nóng bức, tiếng mút lưỡi và tiếng thở dốc rên rỉ vừa kiềm chế vừa quyến rũ vang lên trong khu rừng im ắng.
Càng ngày càng nóng, nhưng không thể làm ở đây được. Giang Thác mất tự nhiên nhích người, muốn che giấu chỗ có phản ứng kia.
Hứa Lan Ý không đụng vào lều vải nhô lên của thiếu niên mà chỉ hôn sâu hơn, thỉnh thoảng móng tay tròn trịa gãi vào cổ và lưng hắn.
"Khoan...... Khoan đã." Thiếu niên hôn đến nỗi cả khuôn mặt đỏ bừng, trán rịn đầy mồ hôi, cắn răng đẩy Hứa Lan Ý ra. Cứ tiếp tục như vậy e là không thể ngăn cản được!
"Hay là chúng ta về trước nhé?"
Mặc dù làm chuyện này ở cô nhi viện cũng rất xấu hổ nhưng dù sao trong phòng vẫn tốt hơn ngoài trời.
Dường như Hứa Lan Ý không nghe thấy Giang Thác nói gì, đột nhiên kiễng chân lên liếm tai hắn, thanh âm khàn khàn gợi cảm, nói ra một câu đủ làm thiếu niên sung sức choáng váng.
"Tiểu Thác, em chơi dã chiến bao giờ chưa?"
"Hả?"
Giang Thác trố mắt hoài nghi mình nghe lầm, nhưng người trước mặt bật cười khẽ, gương mặt xinh đẹp cấm dục kia nói ra một câu khiến bất kỳ gã đàn ông nào nghe thấy cũng phải nổi thú tính.
"Muốn thử với anh một lần không?"
"A a...... A......" Một chân Hứa Lan Ý quặp eo thiếu niên, lưng dựa sát thân cây đen sì, hễ đối phương thúc một cái thì anh lại nảy lên, phát ra tiếng rên hứng tình.
Mặc dù chính anh gợi ý chơi dã chiến nhưng sau khi làm lại hết sức hối hận. Khu rừng quá yên tĩnh khiến mọi âm thanh đều bị phóng đại, thậm chí còn dội lại, buộc anh phải liên tục đấu tranh giữa việc đánh mất và giữ lại lý trí, thỉnh thoảng gió thổi lá cây xào xạc cũng khiến anh hoảng sợ nín thở, lỗ nhỏ khẩn trương không ngừng thít chặt.
Trước đây Hứa Lan Ý không hề biết khi dương vật thô to cắm vào người mình sẽ phát ra tiếng nước lớn như vậy, lỗ nhỏ đã quen bị chịch hoàn toàn không cần khúc dạo đầu, dương vật thiếu niên vừa thọc vào đâm rút mấy lần đã làm nước dâm chảy ra. Dù anh không rên rỉ thì cũng chẳng ngăn được tiếng nước dâm mỹ kia.
"Nghe gì không? Lỗ đít dâm đãng của mẹ kế bị em chịch kêu lép nhép kìa."
"Em đừng...... nói nữa!" Hứa Lan Ý thẹn quá hóa giận nạt hắn, đỉnh đầu như sắp bốc khói.
"Chẳng phải anh muốn chơi dã chiến sao?" Thiếu niên vẫn chưa quên lúc Hứa Lan Ý quyến rũ mình đã đắc ý cỡ nào, mặc dù hắn không có kinh nghiệm dã chiến nhưng vẫn dư sức thỏa mãn mẹ kế, "Sao, hài lòng không?"
"Ư a......" Hứa Lan Ý bị chịch chỉ biết âm thầm rơi lệ, sợ bị người khác thấy nên anh vùi đầu vào vai Giang Thác, kết quả lại trông thấy gậy thịt đỏ tím đang ra ra vào vào của thiếu niên.
To như vậy..... sao mình có thể nuốt được nhỉ. Hứa Lan Ý hoang mang nhìn chằm chằm vật to bự kia, cảm giác bị đâm càng rõ ràng hơn, áo anh bị thân cây ma sát làm xếch lên, bụng bầu căng tròn lộ ra hoàn toàn.
Nắng chiều xuyên qua kẽ lá rọi xuống hai người, bụng bầu như được ánh sáng vàng bao phủ.
"Khoan đã, anh muốn...... kéo áo xuống, ưm....."
"Sao thế?"
Hứa Lan Ý không tiện nói phơi bụng giữa ban ngày khiến mình xấu hổ hơn cả chuyện làm tình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]