Phát hiện được khí thế trên người của Tân Nguyệt dâng cao, Tuyết Ẩn Cuồng Đao vẻ mặt kỳ lạ, quay đầu liếc quanh tình hình, đáy mắt toát ra một chút thất vọng nhàn nhạt. Lúc này đây, bảy tổ giao chiến đang tự mình tiến hành. Theo Tuyết Ẩn Cuồng Đao có thể thấy được, tình hình của Ngũ Sắc Thiên Vực rõ ràng bất lợi. Cứ tiếp tục như thế này, kết quả không cần nói cũng biết, đó chính là kết quả cuối cùng, như vậy làm sao không khiến cho người phải lo lắng?
Để ý đến vẻ mặt khác lạ của Tuyết Ẩn Cuồng Đao, Tân Nguyệt lạnh lẽo nói:
- Do dự chính là dấu hiệu của khiếp đảm, có nói rồi ngươi đã sớm không bằng năm xưa.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao nghe vậy chấn động, không suy nghĩ thêm, phản bác lại:
- Bình tĩnh ứng chiến, không kiêu không nóng chính là việc cần phải làm, hoàn toàn không phải do dự, càng không phải là khiếp sợ.
Tân Nguyệt trả lời:
- Rất nhiều khi, cẩn thận cũng giống như chột dạ vậy.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao vẻ mặt xanh mét, giận dữ nói:
- Khẩu khí thật sắc bén, ngươi quả thật cho là lão phu sợ ngươi chăng?
Tân Nguyệt đáp:
- Có lẽ không phải ngươi sợ ta mà là sợ kết cục.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao cười giận đáp:
- Kết cục? Đó là chuyện còn chưa biết được.
Tay phải múa lên, trường đao chém thẳng xuống, làn đao đỏ rực phá không gào thét chỉ trong chớp mắt đã xuất hiện trên đỉnh đầu của Tân Nguyệt. Bật cười nhàn nhạt, Tân Nguyệt múa kiếm phản kích, làn kiếm đỏ rực như lửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427900/chuong-766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.