Tân Nguyệt đáp:
- Kiếm này tên Thiên Ly, vốn xuất từ trời đất.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao bật cười cô đơn, đưa mắt liếc qua tình hình chung quanh, vừa hay phát hiện Đao Hoàng Lãnh Vân đã thất bại bị bắt, tâm tình càng thêm phần phức tạp. Thôi không nhìn nữa, Tuyết Ẩn Cuồng Đao trầm giọng nói:
- Còn một chiêu nữa, hãy tiếp tục đi.
Tân Nguyệt ánh mắt kỳ dị cất tiếng hỏi:
- Trước khi chết ngươi có muốn nói điều gì không?
Tuyết Ẩn Cuồng Đao phản bác lại:
- Ngươi cứ tự tin như vậy, nhất định có thể giết được ta chăng?
Tân Nguyệt điềm nhiên đáp:
- Ngày trước Thiên Tàm lão tổ cũng đã từng tự mình chịu một chiêu của ta, kết quả lão ta may mắn thoát chạy được.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao hừ giọng đáp:
- Như vậy, ngươi làm sao có thể xác định lão phu không thể giống như Thiên Tàm lão tổ, còn sống rời đi.
Tân Nguyệt đáp:
- Thiên Tàm lão tổ sở dĩ may mắn sống sốt bởi vì tộc Thiên Tàm của lão ta có được năng lực phục sinh, còn ngươi tuy thực lực kinh người, nhưng lại không có được năng lực phục sinh. Ngươi hiện nay tim đã vỡ nát, ngũ tạng chuyển dời, kinh mạc đứt đoạn, cơ thể huyết nhục cơ hồ hư hoại, chỉ còn lại nguyên thần của ngươi cũng đã bị trọng thương, chính là do kiếm khí của ta đánh cho bị thương, khiến ngươi không còn phát huy được bao nhiêu thực lực cả.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao vẻ mặt nặng nề, lạnh nhạt nói:
- Cho dù là như vậy, nếu như lão phu một lòng muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-gioi-hau-truyen/1427901/chuong-767.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.