Chương trước
Chương sau
Trong phòng thử vai, đạo diễn, phó đạo diễn, biên kịch và nhà sản xuất đều có mặt, Ngôn Lạc Hi cúi xuống, chân thành và khiêm tốn chào hỏi: "Đạo diễn Vương, phó đạo diễn Lý, xin chào hai thầy, tôi là Ngôn Lạc Hi số 52."

Ngôn Lạc Hi quốc dân nữ số 2 rất nổi tiếng, hơn nữa cô vừa lấy được giải cùng với độ hot trên Webio cũng coi là một nghệ sỹ nhỏ được yêu thích.

Đạo diễn Vương đã nghe nói đến cô, thấy cô không có sự thiếu kiên nhẫn và ánh mắt sáng suốt cao hơn những nữ diễn viên mới vào nghề ngược lại đối với cô có chút cảm tình: “Nghe nói em không cần diễn viên đóng thế, mấy hôm trước từ trên tháp ngã xuống, hiện tại không sao chứ?"

Nghe được lời nói quan tâm của đạo diễn Vương, Ngôn Lạc Hi có chút thụ sủng nhược kinh, cô khẽ nhếch miệng, biểu cảm mười phần đáng yêu. Cho tới khi phó đạo diễn Lý bên cạnh ho nhẹ một tiếng mới phục hồi lại tinh thần "Đạo diễn Vương đã nghe nói rồi sao, đúng là chuyện tốt không có, chuyện xấu thì truyền xa ngàn dặm"

Mấy người bị lời nói nghịch ngợm của cô chọc cười, phó đạo diễn Lý nói: "Đây sao lại là chuyện xấu, diễn viên nên chuyên nghiệp như vậy, treo dây cáp liền sợ khóc cha tìm mẹ đòi dùng thế thân, diễn viên như vậy chúng tôi cũng không cần tới"

Ngôn Lạc Hi không tỏ vẻ đồng tình, bởi vì không chỉ bị nghi ngờ là nịnh nọt nếu lan truyền ra ngoài, rất dễ xúc phạm đến những tên tuổi lớn không muốn xuất hiện trong đó. Cô mở to mắt: “Có chuyện như vậy sao?”

Nhìn bộ dạng thông minh của cô, phó đạo diễn Lý chỉ cười cười, cũng không nhiều lời. Tuy nhiên, sự hóm hỉnh của Ngôn Lạc Hi mang lại cho anh ta rất nhiều thiện ý.

Lý Trí Viện sau đó đi vào thái độ khiêm tốn chào hỏi, so với sự thân thiện vừa rồi lúc này ngược lại có chút tẻ nhạt.

Cô ta có phần chật vật, với kỹ năng giao tiếp khéo léo của mình không biết làm thế nào có thể phá vỡ thế bế tắc khi đối mặt với đạo diễn Vương kén chọn và nghiêm khắc trong truyền thuyết.

Đạo diễn Vương nhìn thoáng qua sơ yếu lý lịch, trầm ngâm mở miệng: "Phần biểu diễn của nữ thứ hai trong kịch bản trên cơ bản đã được những nữ nghệ sỹ vừa rồi diễn qua, tôi cùng ba vị giảm khảo xem đến mỏi mắt. Hiện tại, trong tay tôi có mấy kịch bản kinh điển, không bằng hai người cùng diễn thử?"

Có lẽ mọi người đều biết, lúc đạo diễn Vương thử vai sẽ thích ra bài không theo quy tắc. Ngôn Lạc Hi đã sớm có chuẩn bị, cũng không cảm thấy bất ngờ chút nào, ngược lại Lý Trí Viện, vẻ mặt lập tức trở nên căng thẳng.

"Không thành vấn đề, đạo diễn Vương"

Ngôn Lạc Hi nói.



"Tôi cũng không thành vấn đề" Lý Trí Viện vội vàng nói, kẻo bị tụt lại phía sau sẽ mất khí thế.

Đạo diễn Vương nghiêng đầu nhìn biên kịch Vương Tần."Tiểu Vương, chọn hai cảnh cậu vừa ý, để hai cô ấy biểu diễn một chút"

Vương Tần giận dữ nói: "Anh lúc nào cũng đưa việc làm khó người khác cho tôi, bỏ đi, cứ coi tôi là kẻ phản diện"

Vương Tần lấy ra hai tờ A4 đặt lên bàn, cười nói: "Ngôn tiểu thư, Lý tiểu thư, hãy chọn nhân vật và kịch bản các cô sắp biểu diễn"

Ngôn Lạc Hi thong dong đi tới, chuyển ánh mắt sang Lý Trí Viện, "Hay là cô chọn trước đi"

Lý Trí Viện thấy mấy vị lão sư đều nhìn mình vội vàng khiêm tốn nói: "Vẫn là chị nên chọn trước"

Ngôn Lạc Hi tiện tay cầm một tờ A4, nhìn thấy phần nhân vật, cô dường như không cười. Đạo diễn Vương thật hiểu lòng người, cho cô cơ hội để trút giận trước công chúng.

Đến phiên Lý Trí Viện, nhìn thấy nhân vật của mình tức muốn hộc máu, cũng không dám phủi tay không diễn trước mặt mọi người.

"Cho các cô năm phút ghi nhớ lời thoại, sau đó bắt đầu biểu diễn" Vương Tần nói, việc nhập vai này không chỉ kiểm tra khả năng diễn xuất và lĩnh ngộ của hai người mà còn là khảo nghiệm trí nhớ của các cô tại chỗ.

Mà bộ phim IP này có rất nhiều lời thoại, yêu cầu trí nhớ đặc biệt nghiêm ngặt.

Ngôn Lạc Hi mặc niệm lời thoại, một bên ký ức một bên phỏng đoán tâm lý của nhân vật chính lúc đó, năm phút trôi qua, trên cơ bản cô đã ghi nhớ toàn bộ lời thoại không sót một chữ.

Vương Đạo vỗ bàn, "Được, bây giờ bắt đầu biểu diễn.

Ngôn Lạc Hi hít sâu một hơi, rất nhanh tiến vào nhân vật, chỉ thấy vẻ mặt cô lạnh thấu xương, đáy mắt đè nén phẫn nộ bị phản bội, "Cô nói cô và anh ấy thật lòng yêu nhau, được, tôi thành toàn cho hai người, bây giờ cô lại quỳ gối trước mặt tôi làm gì?"

Lý Trí Viện sắc mặt khó nhìn đến cực điểm, ý thức được các nàng hiện tại đang đối diễn, nàng cố nén lòng tràn đầy oán giận, quỳ gối Ngôn Lạc Hi trước mặt, "Tỷ tỷ, van cầu ngươi cứu hắn, hiện tại chỉ có ngươi có thể cứu hắn."



Ngôn Lạc Hi cúi người nhìn cô chằm chằm, đưa tay vỗ vỗ gò má cô ta: "Nhìn bộ dáng lê hoa đái vũ này xem, thật sự làm cho người ta đau lòng, chỉ tiếc tôi bị bộ dáng điềm đạm đáng yêu này của cô lừa nhiều lần như vậy, đã sớm học khôn ra rồi".

Lý Trí Viện bỗng nhiên ôm lấy chân cô, "Chị, xin chị, nể tình chúng ta là chị em ruột, chị cứu anh ấy đi mà"

Trong kịch bản không có động tác ôm chân, Ngôn Lạc Hi vốn là đang lui về phía sau, bị động tác bất thình lình làm cho lảo đảo một cái, cô nhíu mày nhìn về phía cô ta ở nơi mấy vị giáo viên không nhìn thấy, Lý Trí Viện đang giả mặt quỷ với cô.

Cô nảy ra ý tưởng, lắc lư ngồi thẳng lên người Lý Chí Viễn, chỉ nghe thấy tiếng "cạch", giống như tiếng xương bị trật khớp, cô ngây thơ đứng dậy "Ai nha, không sao chứ, ngại quá, vừa rồi tôi không đứng vững"

Lý Trí Viện xấu hổ nằm trên mặt đất, hôm nay cô ta mặc một chiếc váy ngắn gợi cảm, vừa quỳ xuống kịp thời chọn một tư thế đáng yêu rất đáng thương, không ngờ Ngôn Lạc Hi lại trực tiếp ngồi lên người mình. Váy bị kéo xuống, trực tiếp lộ ra bên trong nửa ly áo ngực,cả đời cô ta chưa bao giờ chật vật khó xử đến như vậy

Nhìn bộ dáng đạo đức giả của Ngôn Lạc Hi mà tức giận muốn hộc máu. Cô ta không khỏi nghi ngờ, buổi thử vai hôm nay là do biên kịch họ Vương cố ý thay mặt Ngôn Lạc Hi trút giận.

Cô ta kéo cổ áo lên, miễn cưỡng che khuất bộ ngực, ôn nhu yếu ớt nói: "Em không sao, cũng trách em không nên đột nhiên ôm lấy chân chị"

Ngôn Lạc Hi dáng vẻ hiền lành, cô khom lưng đỡ cô ta dậy, ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Không trách cô, trách tôi vừa nhập vai liền không ra được, muốn phát huy thêm"

Bên này hai người "chị em tình thâm", bên kia đạo diễn Vương nói: "Hai cô biểu diễn rất tốt, về chờ thông báo đi"

Ngôn Lạc Hi vừa rồi bắt được kịch bản tạm thời liền nghĩ ra một ngụm ác khí, cho nên cũng không có dùng kỹ xảo gì đặc biệt hoàn toàn là bản thân tự diễn xuất, cô cúi xuống trước bốn giám khảo nói lời cảm ơn trước khi quay người và đi ra ngoài.

Cố Thiển đang đợi bên ngoài vội vàng chạy tới đón cô, nhìn thấy gương mặt vui vẻ của cô, liền hỏi:"Cô Ngôn thử vai thuận lợi chứ?" NgônLạc Hi kéo Cố Thiển ra ngoài, hai người vừa đi đến thang máy thì Lý Trí Viễn đuổi theo sau theo họ vào.

Miêu Miêu thình lình nhìn thấy Ngôn Lạc Hi thì cảm thấy áy náy, cũng không dám nhìn cô, trong thang máy chỉ có bốn người bọn họ Lý Trí Viễn lộ ra bộ mặt thật: “Ngôn Lạc Hi, cô ngồi trên người tôi là cố ý làm tôi xấu mặt đúng không?"

Ngôn Lạc Hi cười nhạo, nói: "Vậy thì sao, không phục thì cắn tôi đi?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.