Chương trước
Chương sau
Lệ Dạ Kỳ siết chặt điện thoại, nếu đối phương không phải mẹ anh, anh đã sớm cúp máy.

"Mẹ, mẹ không có lòng tin với con trai mình chút nào sao?"

"Ta không phải là không tin con, chỉ sợ con không rõ ràng. Quá khứ con đối với Du Nhiên thế nào ta và Nhị thẩm đều thấy được, bọn ta còn thương lượng nếu hai đứa tâm đầu ý hợp thì cứ để Du Nhiên làm con dâu ta" Lệ phu nhân xúc động nói.

Hôm qua cái bà nghe Du Nhiên chết đi sống lại thiếu chút nữa bị hù chết.

Suy nghĩ cả đêm, vẫn quyết định nói cho Tiểu Thất, đồng thời gõ chuông cảnh báo cho nó.

Lệ Dạ Kỳ vuốt ve trán:"Con với Du Nhiên tâm đầu ý hợp lúc nào?"

"Đứa nhỏ này, con hỏi ta thì ta hỏi ai? Lúc đó

đại viện nhiều con gái như vậy. Du Nhiên thích dính lấy con nhất, con đối xử với con bé cũng tốt hơn ai hết, đừng có nói cho ta biết con chỉ coi con bé là em gái"

Lệ Dạ Kỳ: "......"

"Mẹ, không nên quá thân thiết với Du Nhiên hiện tại, nhắc nhở Nhị thẩm một tiếng, Du Nhiên thật đã chết rồi"

Cho dù giám định ADN 100% bày ra trước mắt anh cũng không tin Phó Du Nhiên chính là Lệ Du Nhiên.

"Lời này con tự mà đi nói, chắc Nhị thẩm con vui muốn chết" Lệ phu nhân EQ thấp hơn nữa, cũng không đi chạm vào cái rủi ro này.



Lệ Dạ Kỳ khẽ mím môi:"Con biết rồi"

"Tiểu Thất, con đối với chuyện này suy nghĩ thế nào? Nói cho ta nghe một chút"

Lệ phu nhân đời này thứ duy nhất bà tiếc nuối, chính là EQ hai đứa con trai đều đi theo cha bọn chúng.

Nổi tiếng trong sự nghiệp, nhưng gặp phải vấn đề tình cảm liền không biết giải quyết thế nào.

Lúc bà mới quen Lệ thủ trưởng, ông ấy vẫn chỉ là một trung đội. Bọn họ thông qua xem mắt quen biết, không tính là hiểu rõ liền kết hôn, sau khi kết hôn hai người gặp thì ít xa thì nhiều.

Có một lần bà đến quân đội thăm người thân, phát hiện ông ấy để ý đến một nữ binh nào đó, còn gây ra rất nhiều hiểu lầm, cuối cùng bà lại nóng nảy muốn ly hôn, ông ấy mới đi giải thích, nữ binh kia là em gái chiến hữu trước kia từng có giao tình, điều đến bộ đội bọn họ, bảo ông ấy chiếu cố người ta một chút.

Nam nhân trọng nghĩa cũng không phải là chuyện xấu, nhưng nếu mập mờ không rõ, bị thương hơn phân nửa là nữ nhân bên cạnh.

"Mẹ, Du Nhiên là em họ con, trước kia, bây giờ hay sau này cũng như vậy". Lệ Dạ Kỳ nói chắc như đinh đóng cột.

"Lệ phu nhân thở phào nhẹ nhõm, "Trong lòng con rõ ràng như vậy thì hành động cũng nên minh bạch. Đừng giống trước kia để cho cảnh sát giao thông mở đường đưa Du Nhiên đi thi, hoặc đưa 999 bó hoa hồng thổ lộ chuyện như vậy, làm ơn đừng làm!"

Lệ Dạ Kỳ nhất thời không nói gì.

"Mẹ nên hỏi con trai lớn của mẹ, là ai nghĩ ra mấy chuyện ngu xuẩn đó?"

"Ta mặc kệ là ai nghĩ, chuyện cuối cùng là con làm ra, Tiểu Thất, hiện tại con đã có vợ, con không rên một tiếng đã cưới người ta thì phải chịu trách nhiệm đàng hoàng"

"Con biết rồi"



Lệ phu nhân gật đầu một cái:"Con biết thì tốt chỉ sợ con không rõ ràng lại để cho vợ mình uỷ khuất. Đúng rồi, tiện thể ngày mai đưa con bé về chính thức giới thiệu người nhà đi"

"Được". Lệ Dạ Kỳ cúp điện thoại, châm một điếu thuốc, giữa làn khói, anh chìm vào hồi ức.

Tuổi trẻ một thời ngông cuồng, ngoại trừ Lý Bách Dạ thì anh và Mặc Bắc Trần cùng Mạc Thần Dật luôn tập trung vào việc học, cho dù trên bàn có đầy những bức thư tình cũng chưa bao giờ bị lay chuyển.

Trong kỳ thi tuyển sinh, Du Nhiên vì sốt cao ngủ quên suýt trượt bài kiểm tra, anh chạy đi tìm tình cờ gặp anh cả Lệ Chí Khiếm đang lái chiếc Harley về nhà.

Lệ đại thiếu là bậc thầy trong việc lừa gạt em trai mình và yêu cầu anh lái chiếc Harley đưa Du Nhiên đến phòng thi. Lúc đó sự việc ồn ào đến mức, Lệ thủ trưởng trở về suýt chút đã lột da anh treo lên cổng nhà.

Sau đó, Du Nhiên thi trượt, ban đầu được nhận vào một trường đại học ở Đế Đô, nhưng cuối cùng điểm số khá thấp chỉ được nhận vào một trường đại học ở tỉnh khác. Nhìn thấy tâm trạng Du Nhiên không vui nên anh cố gắng làm cho cô vui vẻ.

Lại nghe Lệ đại thiếu nói con gái thích nhất hoa hồng, nếu đem 1 vạn đoá hoa hồng đặt ở sân trường nhất định làm người ta vui mừng đến phát khóc.

Khi đó, anh rút hết tiền tiết kiệm chỉ đủ mua 9.999 bó hoa hồng, anh nghĩ bớt đi một bó cũng không sao nên không phấn đấu tặng 10.000 bó.

Cuối cùng, khi đứng ở tầng dưới của trường trung học, trong biển hoa đỏ rực, đối mặt với sự chỉ chỏ và ghen tị của học sinh khác, anh nhận ra mình đã làm được một điều tuyệt vời.

Sau đó, tin tức Lệ nhị thiếu đem 9999 đoá hoa hồng đến tỏ tình em gái được lan truyền chóng mặt nằm ở chủ đề đầu tuần thứ hai. Anh không chút lo lắng bị Lệ thủ trưởng đánh mấy ngày không xuống được giường.

Mặc Bắc Trần lúc đó còn trêu anh, vung tiền như rác vì hồng nhan Lệ nhị thiếu cũng có lúc động lòng phàm.

Anh có miệng khó trả lời, làm sao có thể nói ra mình bị Lệ đại thiếu gài bẫy a? Như vậy thì quá mất mặt!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.