Giơ đuốc lên soi từng người một.
Thần sắc của bọn họ, giống hệt hai vị sư huynh.
Ta bỗng chốc hiểu ra, đây chính là năm mươi vị đệ t.ử nghe học đã mất tích!
Ta nhóm thêm vài đống lửa, cẩn thận quan sát hang động.
Hang rất rộng, có suối chảy qua, có cây ăn quả, vách núi một bên còn chất đầy những bao thực phẩm trông như gạo rang.
Lúc này, có một vị đệ t.ử dường như đói bụng, đi đến bên bao gạo, bốc một nắm bỏ vào miệng, lại bò ra suối uống mấy ngụm nước, sau đó trở về ngồi xuống.
Hai vị đệ t.ử khác cũng lặp lại y như thế.
Cứ như thể, có người đã tỉ mỉ dạy họ từng động tác.
Tim ta bắt đầu đập mạnh.
Là phụ thân!
Chính người đã dạy hai vị sư huynh truyền tin cho ta.
Cũng là người dạy năm mươi mấy người này sống sót đến hôm nay trong hang động này.
"Phụ thân!"
Ta khẽ gọi một tiếng.
Không ai đáp lại.
Đám đệ t.ử kia bỗng đồng loạt quay đầu nhìn ta.
Rồi cùng lúc giơ tay, chỉ về một phương hướng.
Đó là một khe hẹp nhỏ nơi vách đá.
Toàn thân ta căng cứng, từng bước đi vào.
Lửa trong tay chập chờn.
Ta trông thấy một chiếc giường đá.
Trên giường có người đang nằm, chỉ dùng tấm chăn kết bằng cỏ che phủ, không thấy rõ mặt mũi.
Ta đưa tay, vén chăn.
Một bộ xương trắng lộ ra ngay trước mắt.
Ta lặng người nhìn, thật lâu không động đậy.
Không hiểu vì sao.
Trước khi tìm thấy phụ thân, ta luôn dễ rơi lệ.
Nhưng lúc thực sự tìm được rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-cong-chua/5040917/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.