Nói xong liền quay người, lảo đảo chạy đi xa.
Thánh thượng truyền ta yết kiến, Quý phi cũng có mặt.
Hai người cười tươi ban cho ta chỗ ngồi.
Thánh thượng long nhan đại duyệt, khen ngợi ta một mình làm việc sánh ngang trăm người triều đình, vì nước vì dân lập đại công.
Ta khiêm tốn đáp: "Tất cả đều nhờ công lao của phụ thân thần nữ, Trần Thanh Hoa. Thần nữ chỉ tiếp tục hoàn thành việc người còn dang dở."
Thánh thượng than thở: "Phụ thân con quả là kỳ nhân, đáng tiếc trẫm chưa từng được diện kiến, quả thực đáng tiếc."
Ngài hỏi ta muốn được ban thưởng điều gì.
Ta cúi người đáp: "Thần nữ không muốn làm công chúa nữa, muốn xuất cung. Thần nữ đã hứa với phụ thân, sẽ đưa hai vị sư huynh đến Giang Nam."
Thánh thượng gật đầu, lại nói dù ta ở nơi nào, hoàng cung vẫn mãi là nhà của ta.
Quý phi ngồi một bên, dịu dàng cười nói:
"Hồi đó ta lựa tới lựa lui cũng không biết chọn ai gả đến thành Bách Lý, chỉ có Thất công chúa nguyện ý. Tưởng là ép buộc, không ngờ lại là quyết định đúng đắn nhất!"
Ta nhìn Quý phi, chậm rãi nói: "Với người khác là đúng, nhưng với Quý phi, chỉ e là chưa hẳn."
Quý phi mỉm cười hỏi: "Lời này là ý gì?"
Ta thở dài một tiếng: "Quý phi, ta đã g.i.ế.c con trai của người. Người thật sự không oán trách gì sao?"
Sắc mặt Quý phi khựng lại.
Ta nhìn thẳng bà:
"Người đời chỉ biết Bách Lý Không có hai con trai, một ái nữ, lại chẳng biết rằng trong số đó, có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-cong-chua/5040918/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.