“Ta tỉnh lại sớm hơn một chút, kinh ngạc phát hiện bản thân biến thành trẻ con, lại mất hết nội lực. Hắn cũng vậy, mất hết nội lực. Nhưng hắn là người lớn, ta là trẻ con, vẫn không thể địch lại hắn. Vì thế trước khi hắn tỉnh, ta vội vàng cải trang, giả làm đứa trẻ bị nhốt. Sau khi hắn tỉnh lại, ta lấy cớ cầu cứu, thừa lúc hắn không đề phòng, đ.â.m một d.a.o vào thân thể hắn."
Ta trừng mắt nhìn hắn.
A Viên liếc nhìn ta, nói: "Ta thấp bé, không đ.â.m trúng chỗ hiểm, nhát d.a.o đó chưa đủ lấy mạng hắn, nhưng hắn đã bị ta nhốt lại."
"Phụ thân ngươi không đoán ra thân phận trẻ con của ta, không ngờ ngươi còn thông minh hơn cả hắn.”
Ta khẽ thở dài, mới cất tiếng: "Không, không ai lợi hại hơn phụ thân ta. Ta chỉ nắm được nhiều thông tin hơn người mà thôi."
"Hử? Ví dụ?"
"Ví như lúc ngươi nói chuyện luôn thay đổi lời nói, thần sắc, thoạt nhìn tưởng là vì sợ Bách Lý Kiều, nhưng thực chất là do linh hồn bảy mươi tám tuổi của ngươi chẳng thể mô phỏng nổi thần thái của một đứa trẻ bốn tuổi. Ví như ta sớm biết ngươi có thể hấp thụ thần lực, nội lực. Ví như trong thư của sư huynh có nhắc, người trong hắc bào kia rất trẻ… Tất cả đều là những mảnh vụn rời rạc, nhưng ghép lại, liền dẫn tới chân tướng sau cùng."
A Viên khẽ gật đầu: "Thì ra là thế."
Ta hít sâu một hơi: "Được rồi, ta đã nói rõ quá trình suy đoán, bây giờ ngươi nên nói cho ta biết, phụ thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-cong-chua/5040916/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.