Sau khi về đến nhà, sắc trời đã tối hẳn.
Tô Nhuyễn đưa dì Phúc đi thăm quan nhà trước, đợi khi tới cửa phòng ngủ chính, dì Phúc nhìn ảnh cưới treo trên tường không nhịn được cười rộ lên, rồi quay đầu lại nhìn Lộc Minh Sâm, vui mừng nói: “Tấm ảnh này chụp rất đẹp.”
Lộc Minh Sâm nhìn ảnh chụp treo trên đầu giường cũng sửng sốt một lát, những việc lặt vặt này vẫn luôn do một tay Tô Nhuyễn sắp xếp, sau khi vào ở bởi vì Tô Nhuyễn ở phòng này anh vẫn luôn tránh mặt, nên tới tận lúc này mới biết hóa ra tấm ảnh quân trang sườn xám anh và Tô Nhuyễn chụp kia được treo ngay trên chốc đầu giường trong phòng ngủ chính.
Dì Phúc không nhịn được kéo tay Lộc Minh Sâm, hốc mắt ửng đỏ: “Cuối cùng Minh Sâm cũng có một mái ấm rồi.”
Mái ấm? Ánh mắt Lộc Minh Sâm dời khỏi chụp, rũ mắt không nói gì.
Tô Nhuyễn liếc mắt nhìn anh một cái, cười nói với dì Phúc: “Dì Phúc, dì ngủ phòng này nhé, cháu với…”
Lộc Minh Sâm ngước mắt nhìn cô, lập tức trông thấy cô cười ranh mãnh với mình, kéo dì Phúc nói: “Cháu ngủ với dì, để anh Minh Sâm qua phòng ngủ phụ.”
Sau đó Tô Nhuyễn còn cố ý hỏi anh: “Được không anh Minh Sâm?”
Lộc Minh Sâm:……
Trong khoảnh khắc ấy anh thật sự muốn vỗ trán, đúng là thanh niên ngây ngô bị Tô Nhuyễn dạy hư rồi, nếu không phải tại cô lúc nào cũng tỏ vẻ mơ ước cơ thể anh, sao anh có thể nghĩ lung tung nhiều như vậy?
Dì Phúc tới, anh hoàn toàn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-tro-thanh-vuong-ban-cua-thieu-ta/4241617/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.