Sau khi xác nhận là cô, Lộc Minh Sâm lập tức giải trừ đề phòng, đồng thời cũng cạn lời hỏi: “Em làm gì thế?”
Tô Nhuyễn vô cùng tiếc nuối vì không nhìn thấy biểu cảm thất thố của Lộc Minh Sâm: “Đắp mặt nạ.”
Nói tới đây, đột nhiên cô nhìn chằm chằm vào mặt Lộc Minh Sâm, dáng vẻ nóng lòng muốn thử: “Anh có muốn đắp thử không? Sau khi đắp cái này xong, da mặt vô cùng láng mịn.”
Lộc Minh Sâm cảnh giác ngồi dậy, ánh mắt nhìn lướt qua thuốc trừ sẹo trên bàn, thứ này được Tô Nhuyễn cố ý lấy qua để anh bôi, anh tự giác cầm lên: “Anh dùng thứ này.”
Tô Nhuyễn bị dáng vẻ ấy của anh chọc cười, nhưng vì đang đắp mặt nạ, chỉ có thể nhịn xuống.
Hình như Lộc Minh Sâm đã phát hiện ra điều gì đó, tròng mắt lưu li giữa đôi mắt phượng dài hẹp đảo qua, ngồi ngay ngắn hứng thú bừng bừng nói: “Anh kể chuyện cười cho em nhé.”
Mặt Tô Nhuyễn không biểu cảm nhìn anh, sau đó ra ngoài bê một cốc nước vào, uống một ngụm lớn ngậm trong miệng ngồi xuống trước mặt Lộc Minh Sâm, không hề nuốt xuống, dùng mắt ra hiệu bảo anh kể chuyện đi.
Lộc Minh Sâm nhìn quai hàm phình lên của cô:……
Không dám nói.
Nhưng mà vẫn có chút không cam lòng: “Để anh kể chuyện ma cho em nghe, trước đây có con ma luôn thích trốn dưới gầm giường nhà người khác…”
Tô Nhuyễn rất sợ ma:……
Hai mươi phút sau, Tô Nhuyễn được Lộc Minh Sâm hộ tống tới nhà vệ sinh tháo mặt nạ xuống, sau đó cô trực tiếp quấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-tro-thanh-vuong-ban-cua-thieu-ta/4241618/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.