Nghĩ đến đây, Nhậm Sùng Đạt chợt tỉnh táo, nhận ra một vấn đề quan trọng, giật mình hỏi cô: “Em đang ở cùng Thường Gia Vĩ?” 
“Vâng, tối nay giáo sư Thường mời giáo sư Phó ăn cơm, tiện thể gọi em đến cùng.” Tạ Uyển Oánh nói. 
Cái gì! Nhậm Sùng Đạt choáng váng, thầm nghĩ Tào Dũng chắc chắn không biết chuyện này, nếu không Tào Dũng sẽ nổi điên. 
Cô gái cứng đầu này đúng là cứng đầu thật, dễ dàng bị hai người kia rủ đi ăn cơm như vậy. Nhậm Sùng Đạt vỗ trán. 
“Giáo sư Nhậm?” Tạ Uyển Oánh không hiểu tại sao Nhậm Sùng Đạt lại đột nhiên im lặng, nói: “Thầy muốn em nói chuyện bệnh nhân với giáo sư Thường sao?” 
Đúng là cứng đầu, chỉ nghĩ đến bệnh nhân. Nhậm Sùng Đạt vừa thở dài vừa nói, nghĩ xem làm thế nào để giúp bạn mình mắng tên công tử bột kia: “Đưa máy cho hắn.” 
 “Tôi nghe đây.” Ngồi bên cạnh nghe thấy giọng điệu của Nhậm Sùng Đạt trong điện thoại, Thường Gia Vĩ hừ lạnh, rất bất mãn, vươn tay nhận điện thoại, chuẩn bị cãi nhau. 
“Cậu mời học trò của tôi ăn cơm?” Nhậm Sùng Đạt mở đầu bằng câu hỏi không hề khách khí, chỉ ra lỗi của đối phương. 
“Phải. Có gì không được.” Thường Gia Vĩ cãi lại, bản thân anh ta không làm gì sai. 
“Cậu mời cô ấy ăn cơm muốn làm gì?” Nhậm Sùng Đạt nói anh ta không có ý tốt. 
“Tào Dũng có thể mời cô ấy ăn cơm. Tại sao chúng tôi lại không thể?” Thường Gia Vĩ so sánh mình với Tào Dũng. 
“Cậu có thể giống Tào Dũng sao?” Nhậm Sùng Đạt sắp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4680561/chuong-1873.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.