Không thể nào.
Cô nhớ lại thái độ lãnh đạm vừa rồi của cậu, bé thỏ nhỏ xinh lập tức hé lộ hàm rang thép: "Hôm nay hết giờ rồi, ngày mai lại tiếp tục."
"Không phải..." Cậu ta nghiêm túc ngồi học, thậm chí không nhúc nhích, không phải nên thưởng một bông hồng nhỏ sao?
Thấy cậu ta có vẻ yếu thế muốn nói lại thôi, Diệp Chiêu trong lòng cũng dễ chịu, cô quyết định cho cậu ta một món pháp bảo:
"Sau này, cậu có thể chọn C cho tất cả các câu hỏi trắc nghiệm mà cậu không biết làm. Kết quả tính toán dữ liệu thì đáp án C có xác suất đúng cao nhất."
Tăng Tường chăm chú nhìn cuốn sách của Diệp Chiêu, Một chuỗi những hoa hồng nhỏ, hoa hồng nhỏ…
"Cậu biết tại sao không? Bởi vì người Trung Quốc chúng ta, kể cả giáo viên ra đề, tất cả đều thích áp chót. Phương án C, thứ hai từ dưới lên, áp chót, hoàn hảo. "
Nói xong, Diệp Chiêu đi ra ngoài.
Không hoàn hảo.
Cu Tường dựa người vào ghế, cậu ta thiếu một bông hồng nhỏ!
Mẹ nó! Sao cậu lại muốn bông hoa nhỏ đó!
Không nhận được lúc ở trường mẫu giáo, cậu đã không còn cần chúng nữa rồi!
Không cần!
Cậu nhìn chằm chằm vào bông hoa nhỏ dán trên ống bút, định đưa tay ra để xé.
Nhưng bàn tay cuối cùng dừng lại trên nó, nhẹ nhàng chạm qua, một bông hoa nhỏ, còn nhỏ hơn ngón trỏ của mình, mà lại như có phép thuật…
Cậu vẫn chưa nhận ra rằng mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-chu-nha-chuc-ty/2509391/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.