Hà Tuệ Quỳnh dẫn cô đi gặp hiệu phó Lương, chỉ cần điền thông tin cá nhân, nộp 12 tệ tiền học bù, học phí học kỳ sau sẽ được thu trước khi vào học.
Ngoài phí học bù ra, Hà Tuệ Quỳnh còn nộp cho cô tiền sách giáo khoa.
Còn học phí học kỳ sau bà ta cũng nói không cần Diệp Chiêu phải lo.
“Cháu chỉ cần học tập tốt, chuyện tiền bạc dì sẽ nói với ba cháu.”
Diệp Chiêu cười đáp vâng một tiếng, cô nhẹ giọng hỏi: “Cháu không phải tham gia kỳ thi nhập học ạ?”
Hà Tuệ Quỳnh biết thành tích học hành của Diệp Chiêu không tốt, nghĩ là cô sợ thi, nên ghé sát tới nhẹ giọng nói: “Đừng lo lắng, hiệu trưởng Giả đã thu xếp cho cháu xong xuôi rồi, không cần thi, trực tiếp đến lớp là được.”
Có thể tốt như vậy sao?
Vừa là đối tác tốt và còn là nhân chứng tương lai của cô, hiệu trưởng Giả rất trọng nghĩa khí!
Hiệu phó Lương vội phải ra ngoài họp, có chút áy náy nói: “Tôi không đưa hai người đến đó được, cuối góc bên phải tầng ba là lớp học, chỉ cần báo danh với thầy Chu - giáo viên chủ nhiệm lớp là được, thầy ấy sẽ biết.”
Trường trung học Dục Tân có diện tích không lớn, ba tòa nhà ba tầng bao ba mặt.
Hiện giờ trường học không có nhiều người lắm, chỉ có học sinh lớp 12 và lớp 9 là đang học bù.
Thầy Chu không ở văn phòng, các cô liền đứng ở bên ngoài chờ.
Sau khi tán gẫu vài việc thường ngày, Diệp Chiêu nhân cơ hội hỏi: “Dì Hà, dì có biết mẹ cháu đi đâu không?”
“Nếu mẹ cháu nhớ cháu, đã sớm trở về tìm cháu, phải không nào? Đối với một người từ bỏ cháu, cháu đừng lưu luyến làm gì, cháu hãy học tập thật tốt, sống cuộc sống của chính mình là điều quan trọng nhất.”
“Dì Hà, mẹ của cháu là một người như thế nào?”
Hà Tuệ Quỳnh thở dài:
“Mẹ cháu… Nói như thế nào nhỉ, là người rất yêu văn học, sách bà ấy đã đọc nhiều hơn tất cả sách chúng ta đã đọc cộng lại, bà ấy hát hay, có thể chơi rất nhiều nhạc cụ, kiêu ngạo nhưng cũng rất quyến rũ, nam hay nữ, tất cả đều thích bà ấy.”
Xem ra mẹ của cô là một thanh niên nhiều tài nghệ, Diệp Chiêu lại hỏi: “Tình huống trong nhà của mẹ cháu như thế nào, dì có biết không?”
Hà Tuệ Quỳnh hoảng hốt một chút, cười nói:
“Mẹ cháu… Kim Tĩnh Chi, ông nội và ba của bà ấy đều là người có liên quan tới triều đại trước, có văn hoá, nhưng chẳng biết làm gì cả, cuộc sống rất khó khăn.
Gia đình bà ấy là một gia đình rổ rá cạp lại, một gia đình sáu bảy miệng ăn chen chúc trong một ngôi nhà nhỏ lụp xụp. Mẹ cháu đã trải qua những ngày vất vả ở thành phố Bắc Kinh.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]