Nhìn biểu cảm không hề sợ hãi trên mặt Tăng Tường, cô còn cảm thấy phải cảm tạ cậu ta, ít nhất cậu ta cũng nể mặt cô: Nhìn này, tôi làm xong rồi.
Ây da, không thể nổi giận!
Không những không thể nổi giận, cô còn phải tỏ ra vui vẻ.
Diệp Chiêu giả cười rồi mở quyển vở của mình ra, lấy một miếng dán hoa hổng nhỏ ra: "Toàn bộ bài tập đều hoàn thành, thưởng một hoa hồng nhỏ."
Hoa hồng nhỏ?
Giọng điệu dỗ dành trẻ con này là coi cậu ta như một đứa trẻ mẫu giáo?
Tăng Tường học mẫu giáo ở Hồng Kông, những đứa trẻ khác luôn thích bắt nạt cậu ta vì đến từ Trung Quốc.
Nhưng từ nhỏ cậu ta không phải là một kẻ dễ bắt nạt, ai dám bắt nạt cậu ta, thì cậu ta sẽ cho một đấm.
Vì vậy, ở trường mẫu giáo cậu ta hầu như được mô tả là tấm gương xấu, không được thưởng những bông hoa nhỏ xinh này.
Không có thì không có, ai mà thèm chứ?
Tăng Tường ném ánh mắt không thể tin nổi bay đến, Diệp Chiêu biết cậu sẽ không dễ dàng tiếp nhận phần thưởng này của cô.
Cô mặc kệ, cô sẽ từng chút "mài mòn"… à không, là "nuôi dưỡng" sự tiến bộ của cậu ta.
"Dán ở đâu bây giờ?" Cô nhìn một vòng, không quan tâm học sinh BKing có để ý hay không, cuối cùng quang minh chính đại dán lên hộp đựng bút.
"Nếu cậu thu đủ 20 bông hoa nhỏ, có thể đổi lấy một món quà bí ẩn. "
"Món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-chu-nha-chuc-ty/2509393/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.