Chương trước
Chương sau
"Giỏi vậy à!" Tiểu Thiên cảm thán một tiếng, nhưng bị những người khác huých tay vào người.

Mọi người đều biết mối quan hệ giữa Bạch Lộ và Diệp Chiêu, cho nên cũng không dám nhiều lời đàm tiếu.

Thành tích đứng đầu toàn khu vực, cho dù học sinh A4 cố ép chuyện này, nhưng các lớp xã hội bên cạnh đều sôi sục.

Bởi vì họ nghe nói rằng đây là một học sinh từ ban xã hội chuyển qua ban tự nhiên, đè bẹp tất cả các bạn lớp tự nhiên.

Có thể không gây xôn xao được ư?

Quả thật là ánh sáng của ban xã hội mà!

Diệp Chiêu vẫn không biết về thành tích đứng đầu toàn khu vực của mình.

Cô không tham gia tự học buổi tối, lúc này đang dạy thêm cho Tăng Tường ở nhà.

Cô phát hiện Tăng Tường không thích học, không thích động não, nhưng cậu ta rất thông minh, chỉ cần là chuyện cậu ta chịu động não thì đều có thể giải quyết dễ dàng.

Hôm nay, để bổ sung kiến thức môn vật lý, Diệp Chiêu đã giới hạn thời gian để Tăng Tường ghi nhớ các công thức và viết chúng ra, sau đó làm các bài tập tương ứng.

Tăng Tường có vẻ khá hợp tác, nhưng toàn thân cậu ta giống như bị sương mù bao phủ, tâm trạng không tốt như hôm qua.

Cậu ta đã hoàn thành tất cả các bài tập toán do Diệp Chiêu giao ngày hôm qua, hơn nữa còn làm rất tốt.

Diệp Chiêu ngồi một bên, cố gắng nhớ lại tại sao hôm qua tâm trạng của cậu ta lại tốt như vậy.



Cô liếc nhìn bốn bông hoa nhỏ màu đỏ dán ngay ngắn trên hộp đựng bút.

Hôm qua cô thưởng cho cậu ta hai bông hoa, dán xiêu xiêu vẹo vẹo, không biết cậu ta xé ra dán lại chỉnh tề từ lúc nào.

Cậu ta thích hoa hồng nhỏ rồi ư?

Chỉ vài ngày ngắn ngủi mà đã thuần dưỡng thành công rồi sao?

Ngoài niềm vui mừng quá đỗi, Diệp Chiêu cảm thấy logic có gì đó không ổn.

Còn cần hai mươi mốt ngày nữa mới có thể hình thành thói quen, bây giờ mới qua mấy ngày?

Hay là cậu ta muốn lấy hoa hồng nhỏ đổi lấy phần thưởng với cô ư?

Trong lúc nhất thời, cô cũng không suy nghĩ ra.

Liếc nhìn khuôn mặt như đưa đám của ông tướng đang âm thầm viết công thức, Diệp Chiêu chợt nhớ ra, ôi, hôm nay cô quên thưởng bông hoa nhỏ cho cậu ta.

Chờ cậu ta viết xong công thức, Diệp Chiêu nhỏ giọng nói: "Này, chúng ta lập một quy định đi."

Tăng Tường ngẩng đầu nhìn cô.

Tóc của Diệp Chiêu được búi lên, ngũ quan thanh tú nhưng đường nét mềm mại, làn da trắng nõn như phát sáng, trông cô còn xinh hơn cả những cô gái trong lớp của cậu ta, nhìn nhiều là đầu óc như váng vất.

Tăng Tường nhìn sang chỗ khác, tiện tay nhặt một chiếc phi tiêu và ném nó vào bảng phi tiêu trên tường, vòng mười điểm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.