Chương trước
Chương sau
“Em chỉ cần duy trì trình độ, chiếm vị trí thứ nhất thì không có vấn đề gì.”

Bạch Lộ không thể không ngoan ngoãn gật đầu: “Em biết rồi ạ.”

Sự việc phát triển luôn là ngoài ý muốn của mọi người, kỳ thi tháng diễn ra vào hai ngày thứ Hai và thứ Ba, tới tối thứ tư trong lúc tự học thì có kết quả.

Trong kết quả kiểm tra hàng tháng này, trong lớp của họ có một người đã giành được vị trí đứng đầu khối một cách chưa từng có.

Nghe nói văn phòng thầy cô sôi sục! Và giáo viên đã vui quá mà khóc!

Thi hai ngày liên tục khiến tất cả mọi người đều căng thẳng, buổi tối tự học cũng chẳng có mấy ai.

Ngoại trừ những học sinh học giỏi và chăm chỉ ra thì chỉ có những người vô công rỗi nghề đến chơi với bạn học.

Trong lúc nghỉ giải lao, Bạch Lộ đang im lặng viết chữ, có người xông vào hô lên: "Này này, các cậu có biết ai là người đứng đầu kỳ thi không?"

"Ai?" Mọi người nhìn về phía Bạch Lộ và A Văn, ngoài bọn họ ra thì hình như không có ứng cử viên nào khác.

"Không chỉ là đứng đầu lớp, mà còn đứng đầu toàn khu vực luôn. Mấy thầy cô đang phấn khích đến mức khóc lóc trong văn phòng đấy."



"Ồ…"

"Ai khóc? Lão Chu hay lão Nhiêu?"

"Tất nhiên là lão Nhiêu rồi."

Bạch Lộ nắm chặt bàn tay cầm bút, cô ta cúi đầu, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, trong lòng thầm cầu nguyện nhất định phải là mình.

Lần này cô ta làm rất tốt, nhưng cô ta sợ xảy ra bất trắc gì đó.

Cô ta muốn tham gia cuộc thi toàn diện về khoa học lần thứ 3, cô ta đã muốn được tham gia những ba năm rồi.

"Đoán xem ai là người đứng đầu đi."

"Miệng Rộng, cậu đừng có thừa nước đục thả câu nữa, nói mau đi."

Người kia nhìn xung quanh: "Đoán thử đi."

"Không đoán, đừng có lải nhải nữa, nói mau."

"Nói mau đi."



Tăng Tiểu Linh sốt ruột đứng lên: "Rốt cuộc là ai thế?"

Có người nói đùa: "Không phải là Khỉ Gầy kia chứ, nó chép đáp án của A Văn thành luôn hạng nhất à?”

Cả Khỉ Gầy và thằng Béo đều không đến buổi tự học tối nay.

“Nói mau đi, cậu có nói không hả?” Một bạn học ném một viên giấy vào người kia.

"Ôi ôi, tôi nói, tôi nói." Miệng Rộng nhìn về phía Bạch Lộ.

Tăng Tiểu Linh vội vàng xoa xoa bả vai Bạch Lộ.

Bạch Lộ vốn đang căng thẳng không dám nhìn Miệng Rộng, ngẩng đầu lên thì phát hiện cậu ta đang nhìn mình, niềm hi vọng lập tức bùng lên trong lòng cô ta.

Khóe miệng Bạch Lộ khẽ cong lên, cây bút máy trong tay chọc lên mặt giấy.

"Người mới tới, Diệp Chiêu."

Cây bút bị ấn gãy đầu mũi, trái tim của Bạch Lộ lập tức chìm xuống đáy nước, cảm giác lạnh như băng bao phủ toàn thân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.