Nam Dung "đáng thương" còn chưa kịp mở miệng chất vấn, Phó Hải Đường đã miệng nhỏ liến thoắng nói một tràng dài, khiến bà ta cứng họng không đáp lời được.
Nam Dung tính tình vốn quái gở, bình thường không có lý cũng phải cố chiếm ba phần. Nếu hôm nay gặp là người khác, chắc chắn bà ta đã lớn tiếng làm ầm ĩ một trận.
Nhưng thật không may, người bà ta gặp phải lại là người nhà họ Phó.
Lúc trước, bà ta cứ ra rả nói con dâu nhà người ta bỏ trốn, sau này biết Khương Du Mạn là con gái của Tổng Tham mưu trưởng, bà ta lập tức rụt đầu như con rùa, ngoan ngoãn ở trong nhà mấy tháng.
Lúc này thấy cả nhà họ Phó đứng ở cửa, bà ta lập tức im bặt, chỉ hận không thể quay ngay vào phòng.
"Mẹ ơi!" Tiểu Diệp thấy ông nội và ông ngoại đốt pháo xong, lon ton chạy tới.
Vừa thấy Tần Đông Lăng và Phó Vọng Sơn cũng đi tới, Nam Dung càng không dám l* m*ng.
Phó Hải Đường bế cháu trai lên, nhân cơ hội giáo dục: "Tiểu Diệp, về sau con tuyệt đối không được nghịch pháo lung tung, làm cháy tóc người ta, là sẽ bị người ta hung dữ giáo huấn đấy!"
Tiểu Diệp có vẻ suy tư.
"Đều là láng giềng một khu, chỉ là hiểu lầm thôi mà." Đón lấy ánh mắt của Tần Đông Lăng và Phó Vọng Sơn, Nam Dung vội vàng cười hòa nhã: "Tết nhất, các đồng chí cứ vui chơi thoải mái."
Nói xong, bà ta nhanh nhẹn trở về sân, cứ như thể có người đang đuổi theo phía sau.
Nhìn thấy cửa nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4993546/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.