Khi Khương Du Mạn mang đồ ăn tới, trên bàn đã bày la liệt: Thịt viên Tứ Hỉ, bánh kẽo kẹt chiên giòn, bún thịt, cá kho, sủi cảo... Cũng chỉ có cấp bậc như Phó Vọng Sơn và Tần Đông Lăng, cả nhà mới được ăn một bữa cơm tất niên thịnh soạn đến thế này.
Cả nhà quây quần bên nhau vô cùng ấm áp, náo nhiệt mà không hề chật chội.
Vì cân nhắc đến tình trạng sức khỏe của Tần Đông Lăng, ngay cả Phó Vọng Sơn cũng không uống rượu, cả nhà lấy trà thay rượu, nâng chén chúc tụng nhau, cũng rất có không khí.
"Ba, mẹ, sắp bước sang năm mới rồi, hai người có điều gì muốn dặn dò chúng con không ạ?" Uống cạn một ngụm trà, Phó Hải Đường nhìn ba mẹ Phó.
Ánh mắt vợ chồng Phó Vọng Sơn ẩn chứa chút lưu luyến không nỡ: "Con bình an vô sự, chính là mong đợi lớn nhất của chúng ta."
Con gái qua Tết là phải đi đến vùng biên xa xôi, điều này trước sau vẫn là cái gai trong lòng hai ông bà.
"Con biết rồi! Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!" Phó Hải Đường cười hì hì, làm một cái kính quân lễ.
Mẹ Phó lườm cô một cái, rồi ngay sau đó nhìn về phía Khương Du Mạn, rót đầy chén trà cho cô: "Mạn Mạn, năm mới công việc thuận lợi, thân thể khỏe mạnh nhé con."
Khương Du Mạn cũng cười tươi: "Cảm ơn mẹ! Con cũng chúc mẹ ngày càng trẻ ra, luôn vui vẻ ạ!"
Cả nhà cùng nhau chúc phúc, bữa cơm tất niên cứ thế mà náo nhiệt trôi qua. Ngoài sân vang lên tiếng pháo nổ giòn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4993545/chuong-611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.