“Hôm nay sang Trác gia thế nào?” Mẹ Điền vội vàng đi theo vào phòng, liên tục truy hỏi.
Không đợi Điền Mẫn Tĩnh trả lời, bà ta đã nhìn thấy phong bao lì xì trên giường, mừng đến nỗi lông mày cũng dựng cả lên.
“Mẹ biết ngay Trác gia hào phóng mà. Lần đầu tiên con đến cửa, họ coi trọng con như vậy là tốt rồi.” Bao lì xì lớn đại diện cho sự coi trọng, xem ra Chính ủy Trác rất hài lòng với cô con dâu tương lai này.
“Hào phóng gì chứ?” Điền Mẫn Tĩnh ngồi phịch xuống, kể lại đãi ngộ của những người khác, cuối cùng còn ấm ức nói: “Con là lần đầu tiên đến, còn không bằng một người ngoài.”
Kể từ khi biết cô ta đang tìm hiểu Trác Thanh Hoài, thái độ của mẹ cô ta đã thay đổi hẳn, trong lời nói luôn ám chỉ rằng sau này Trác gia sẽ là của cô ta. Dần dần, kỳ vọng của Điền Mẫn Tĩnh bị đẩy lên cao vô hạn, cho nên việc không được ăn tổ yến lần này khiến cô ta cảm thấy bị hụt hẫng vô cùng. Một người con dâu tương lai được coi trọng lại không có một phần tổ yến riêng? Thật không công bằng!
“Chính ủy Trác cũng hồ đồ thật,” Mẹ Điền cũng không vui. “Lần đầu tiên con dâu mới đến ăn cơm, nhà nào lại không cung phụng? Tổ yến quý giá như thế, lại đi cho một người ngoài ăn!”
Thời buổi này làm gì có tổ yến mà bán, chắc chắn là do người có quen biết, có con đường nào đó kiếm được, đưa tới để tẩm bổ sức khỏe cho Trác Chính uỷ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4993544/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.