Tôn Thật Phủ ha hả cười: “Sao cậu biết Tổng Tham mưu trưởng không khoe?”
Dương Khang sững sờ.
Nói cũng phải, hắn đi theo Chính ủy Trác đến đây. Hiện tại Chính ủy và Tổng Tham mưu trưởng đang ở trên lầu, nói không chừng Tổng Tham mưu trưởng cũng đang khoe khoang.
Không thể không nói, Dương Khang đoán rất chuẩn.
Chính ủy Trác đang bàn chuyện với lão hữu, nói đến miệng đắng lưỡi khô, lại ngó thấy Tần Đông Lăng đang ăn gì. Lúc đầu thì không sao, ông nghĩ Tần Đông Lăng đói, cũng không hỏi. Sau thấy ông bạn ăn không ngừng, lúc này mới hoàn toàn không kìm được nữa.
“Ăn gì thế?”
Tần Đông Lăng lộ vẻ "rụt rè": “Thịt sói khô con rể gửi về ạ.”
Chính ủy Trác: “…” Ra là đang chờ ông hỏi ?
Ông vừa bực mình vừa buồn cười, run run ngón tay chỉ vào lão hữu: “Cái người này, là cố ý làm tôi thèm đây mà! Mau chia cho tôi ít!”
Sau những nỗ lực không ngừng của Chính ủy Trác, ông đã chiến đoạt được một nửa số thịt sói khô từ tay Tần Đông Lăng.
***Note: Sói hoang đã được liệt vào danh mục động vật bảo hộ từ năm 1986. Tình tiết trong truyện hoàn toàn là hư cấu, bối cảnh đặt vào thập niên 70. Xin độc giả không bắt chước.***
Khi ăn, ông vô cùng cảm khái. Ký ức về quãng thời gian ở biên cương theo tuổi tác và thời gian vốn đã rất mơ hồ, nhưng theo hương vị quen thuộc trong miệng, suy nghĩ dường như lại được kéo về những ngày đã qua.
“Thằng bé này vẫn là một người biết vun vén cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4993493/chuong-559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.