Thấy hàng mi của Khương Du Mạn khẽ rung, đôi mắt long lanh chứa đựng tin tưởng và ủng hộ, Phó Cảnh Thần khó nén được xúc động. Anh kéo cả người cô vào lòng, ôm chặt lấy.
Hai người cách nhau cực gần.
Khương Du Mạn dựa vào lồng n.g.ự.c của anh, cô gần như có thể cảm nhận được tiếng tim đập mạnh mẽ, dồn dập, cùng với những cảm xúc anh đang cố gắng đè nén trong lòng.
“Anh nghĩ em sẽ giận à?”
Phó Cảnh Thần mím chặt môi. Anh thật sự đã lo lắng cô sẽ giận dỗi, nhưng sâu xa hơn là xót xa và tự trách vì lại phải để cô một mình. Bao nhiêu lời muốn nói ứ lại trong cổ họng, khiến anh không thể cất lời ngay được.
Khương Du Mạn thấy vậy thì cảm thấy mình đoán đúng rồi. Cô ngước lên nhìn anh: “Em là kiểu người vô lí như thế sao?”
“Không phải.”
“Đúng rồi còn gì?"
Cô nhìn sâu vào mắt anh, nói:" Phó Cảnh Thần, anh làm gì, em cũng sẽ ủng hộ anh hết lòng, nhưng ... anh nhất định phải chú ý an toàn.”
Thời gian khác, Khương Du Mạn không dám chắc đây có phải là nhiệm vụ sinh tử trong nguyên tác hay không. Nhưng dù là thế nào đi nữa, kiểu nhiệm vụ bí mât, lại điều động khẩn cấp thế này thường hệ số nguy hiểm không hề thấp.
“Anh biết.” Phó Cảnh Thần đặt cằm l*n đ*nh đầu cô, khẽ hứa hẹn.
Nhiệm vụ này quả thực nguy hiểm, nhưng đối với người lính kỳ cựu như anh, nó không phải là bất khả thi. Anh có người nhà, người yêu đang chờ đợi, đương nhiên sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4944453/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.