Đất đai ở Đại đội Thạch Cối Xay tạm thời không có việc gì gấp gáp cần giải quyết, công việc đồng áng cũng chỉ có vậy, kéo dài, lặp đi lặp lại, khó khăn lắm đội mới cho nghỉ vài ngày.
Tuy nhiên, Khương Du Mạn vẫn phải đúng giờ đến trường.
Vừa bước vào cổng trường, cô tình cờ gặp Chu Lăng Vân. Cô không hề có ý định chào hỏi, lập tức lách người đi qua. Cô cảm nhận được đối phương đang nhìn chằm chằm vào mình.
Mãi đến khi vào lớp, cảm giác bị theo dõi ấy mới biến mất.
Khương Du Mạn cũng không quá bận tâm. Kể từ sau lần Phó Cảnh Thần đến trường, Chu Lăng Vân đã thu liễm rất nhiều, mấy ngày nay không hề mon men đến gần cô.
Nhìn thì nhìn đi, xem một cái cũng không mất miếng thịt nào. Chỉ cần hắn đừng tới làm phiền cô là được.
Tâm trạng cô cực kỳ thoải mái bắt đầu công việc, chờ đến buổi chiều tan học, Khương Du Mạn thu xếp đồ đạc ra về.
Ra cổng, Phó Cảnh Thần lại không ở đó.
Khương Du Mạn cảm thấy có gì đó không ổn. Anh là người rất coi trọng thời gian, bình thường dù có đi làm vẫn đến đúng hẹn, hôm nay được nghỉ ở nhà, sao lại đến trễ?
Chẳng lẽ bị chuyện gì ?
“Cô Khương.”
Không đợi Khương Du Mạn suy nghĩ ra, giọng Chu Lăng Vân đột nhiên vang lên bên tai.
Cô quay đầu lại, vừa lúc thấy hắn đang dắt chiếc xe đạp đi ra.
Suy nghĩ của cô chệch hướng trong giây lát: Dạo này Chu Lăng Vân sống có vẻ tốt nhỉ. Nào là bánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4944452/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.