“Mọi người đừng hiểu lầm.” Lưu Khánh thấy vẻ mặt ai cũng nghiêm trọng thì vội giải thích: “Chuyện này tôi đảm bảo với cô là đã đâu vào đó rồi. Tôi đã nói với lão Nhị, bảo nó mau mau chóng chóng quản chặt vợ mình!”
“Con bé làm sai là làm sai, nhà họ Lưu chúng tôi không bao che đâu.” Ông giải thích, còn không quên bí mật dẫm người anh em Diêu An Quốc một chân.
Nghe thế, Diêu Chấn Giang suýt nữa thì phì cười.
Khương Du Mạn cũng thả lỏng, “Không có gì đâu ạ.”
May mà còn gặp được người biết lẽ phải.
Thấy vẻ mặt cô bình thản như không, Lưu Khánh mới trút được gánh nặng trong lòng. Phải biết rằng, hôm nay, lúc đi họp công xã, nghe hiệu trưởng kể lại chuyện này, ông đã giận tím mặt. Hiệu trưởng không vừa mắt cách làm của Hứa Lan Như nên đã đích thân nói cho ông biết. Lưu Khánh cảm thấy mất hết thể diện, về đến nhà lập tức mắng cho Hứa Lan Như một trận.
Ăn uống no nê, giải quyết xong khúc mắc, mọi người chuẩn bị ai về nhà nấy.
Lưu Khánh đứng dậy nói: “Thôi, tôi đi trước đây.” Ông nhìn Diêu Chấn Giang. một cái, “Chấn Giang à, vợ chồng hai người tháo vát như vậy, ngày tháng sẽ ngày càng khấm khá thôi!”
“Đội trưởng quá khen, cảm ơn ông, ông đi thong thả.”
“Ừ.”
Lưu Khánh vừa đi, người nhà họ Phó cũng tạm biệt rồi trở về điểm thanh niên trí thức.
Diêu Chấn Giang lúc nãy bận tiếp khách không vào bếp giúp vợ được, giờ thấy con gái đã ngủ say, hắn vội vàng đặt con vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4915260/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.