Tạ Minh Đồ tìm học sinh trường y để mua lại mấy bộ sách về y học, còn mua cả mấy loại sách y của Trung Quốc và phương Tây về học.
“Anh thật sự không nhất thiết phải đọc mấy thứ này!”
Anh xem mấy quyển hộ lý chăm sóc thai phụ thì thôi đi, học mấy thứ linh tinh này anh có ý định đổi nghề thành bác sĩ hay sao? Tạ Minh Đồ lại cứ ỷ lại vào năng lực gặp qua là không quên được của mình, bắt đầu học tập mất ăn mất ngủ.
Tô Hiểu Mạn: “Cho dù anh có học cũng chỉ là lý luận suông mà thôi.”
Anh cho rằng học y dễ dàng như vậy hay sao?
Hoảng thật đấy, Tô Hiểu Mạn thấy anh xem những loại sách này, cảm thấy anh không phải là một người cha tốt muốn chăm sóc kĩ cho người vợ đang mang thai, chẳng lẽ người này còn muốn tự tay đỡ đẻ cho cô hay sao?
…
Tô Hiểu Mạn tình nguyện anh mỗi ngày cứ đánh quyền với lộn nhào như lúc trước còn hơn.
“KHông có việc gì, Mạn Mạn, anh nhớ kỹ một chút, nói không chừng sẽ có ích thì sao?”
Tô Hiểu Mạn thấy không ngăn cản được đành phải mặc kệ anh tiếp tục đọc tiếp, nhưng mà Tạ Minh Đồ nói cũng đúng, dù sao mấy quyển sách này đọc rồi nhớ kĩ, cũng không có gì tệ cả.
Thứ khiến cho Tô Hiểu Mạn cạn lời cứng họng đó là, sau khi anh đọc vài ngày, thật đúng là đi tìm một lão trung y, nếu là lãi trung y thì khi nhìn thấy Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/3626823/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.