Cô có hơi lo lắng vuốt bụng nhỏ của mình, nghĩ thầm vẫn nên sinh một đứa con gái thôi, nếu là một đứa con trai, lại giống như là cha ruột của nó như vậy, nhà cô sẽ biến thành rạp xiếc trung ương mất thôi.
Thím Trương đeo tạp dề ở bên cạnh nhìn đôi vợ chồng nhìn cực kì ân ái kia trở về nhà, chính mình xoay người về viện, chỉ trong chốc lát sau, người làm trong viện tò mò hỏi bà ta nhìn thấy cái gì?
“Vợ chồng nhà họ Trần hôm nay mới cãi cọ xong một trận.”
Có người lắc đầu, nhỏ giọng nói chuyện: “Vợ hắn ta tức giận chạy về nhà mẹ đẻ.”
“Mấy đôi vợ chồng trẻ tuổi này đúng là.”
“Cũng không biết quý trọng tình cảm, mỗi người nhường một bước thì c.h.ế.t hay sao chứ? Chờ bọn chúng tới tuổi này của chúng ta thì sẽ biết.”
“Ai, thím trương có nhìn thấy đôi vợ chồng nhỏ mới chuyển tới ở bên cạnh hay không vậy?”
“Đôi vợ chồng đó ân ái được một thời gian, nam thì đẹp trai, nữ thì xinh gái, trước tới nay chưa từng nghe thấy hai người bọn họ cãi nhau bao giờ.”
“mấy ngày nay sống cuộc sống rất hạnh phúc, ngày nào cũng có thể ngửi được mùi thịt bay tới, là bay ra từ nhà bọn họ đúng không?”
“Thanh niên trẻ tuổi kia rất thương yêu người vợ xinh đẹp của cậu ta.”
Thím Trương lắc lắc đầu, đi vào trong nhà, nhớ tới đôi vợ chồng ân ái mà mình vừa nhìn thấy kia, vẫn cứ cảm thấy không thể tưởng tượng được, sau khi đôi vợ chồng son này dọn tới đây ở, thật đúng là chưa bao giờ nhìn thấy hai người này mở miệng cãi nhau bao giờ.
Chồng bà ta hút điếu thuốc cười: “Đã bảo là bà nhìn lầm rồi mà, tôi thấy hai vợ chồng nhà này rất tốt, có thể ân ái với nhau tới đầu bạc răng long.”
Thím Trương cười ha ha hai tiếng: “Cũng không đoán trước được, mấy người trẻ tuổi kết hôn, sao có thể không xích mích gì với nhau được, ông quên lúc chúng ta còn trẻ tuổi, ai mà không hai ngày một trận cãi nhỏ, ba ngày cãi một trận lớn chứ, vợ chồng đầu giường cãi nhau cuối giường làm hòa, sao có thể không ma sát tóe ra lửa được cơ chứ? Không cãi nhau thì không phải là vợ chồng chân chính.
Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰
Nói tới đây, thím Trương run lập cập, bỗng dưng nghĩ tới một khả năng khác, thấp giọng nói: “Ông nói xem hai người bọn họ có khả năng không phải là vợ chồng thật hay không?”
“Sao có thể được? Người ta là một cặp vợ chồng ân ái, bà chờ mà xem, không bao lâu tới con cũng có cho mà xem.”
“Nên bảo vợ chồng nhà họ Trần học đôi vợ chồng nhà họ Tạ này, đều là vợ chồng trẻ, sao mà hai bọn họ suốt ngày cãi nhau mãi không yên?”
Thím Trương chép miệng lắc đầu, nhắc tới cặp vợ chồng nhà họ Trần kia, bà ta cảm thấy hao tổn tâm trí, hai người này cãi nhau nói nhao nhao như s.ú.n.g liên thanh làm đau hết cả tai.
Nhưng mà nghe đôi vợ chồng trẻ này cãi nhau cũng coi như thêm chút muối cho cuộc sống nhạt nhẽo này.
Người đàn ông phun một ngụm khói, “Nhà cách vách hôm nay có còn nấu thịt hay không?”
Không chỉ có cặp vợ chồng nhà họ Trần ngày nào cũng cãi nhau khiến người ta khó chịu, đôi vợ chồng họ Tạ ở cách vách kia cũng khiến người ta thấy sống không ổn.
Đồ ăn nhà họ thơm quá, lúc ăn cơm gió mùa lạnh buốt thổi qua thở cả hương đồ ăn tới mũi bọn họ, cũng may giờ đang là mùa đông, các cửa sổ đều đóng chặt, nếu là mùa hè ăn cơm ở trong sân, ngửi được mùi hương đồ ăn này thì sẽ càng bị dày vò thêm.
“Không biết, nhà họ ăn thịt nhiều ngày như vậy, chắc cũng phải ăn hết rồi.”
“Nhà ai cũng không được ăn thịt nhiều như thế đâu!”
…
Tô Hiểu Mạn lại nấu một nồi canh thịt dê, nồi nước này sau khi nấu xong, mười mấy cân thịt dê ăn xong trước rồi. Trước đó cô nấu thịt dê rất nhiều lần, dù sao thì thứ này cũng không nên ăn quá thường xuyên, nếu ăn nhiều quá sợ đồng chí Tiểu Đồ nhà bọn họ bốc hỏa.
“Mạn Mạn còn muốn ăn cái gì nữa?”
“Ăn giống như trước kia thôi.” Lúc này mới mang thai hơn một tháng, Tô Hiểu Mạn cảm thấy bản thân vẫn chưa có phải ứng gì cả, cũng không cần phải chăm sóc quá nhiều, nhưng mà Tạ Minh Đồ trông coi cô cực kì kĩ lưỡng, ngay cả sách anh tới thư viện thủ đô mượn cũng bắt đầu biến thành 《những việc cần chú ý khi mang thai 》《 chuẩn bị khi mang thai 》《 nội khoa 》 《 Hoàng Đế Nội Kinh 》 《 Thần Nông thảo mộc kinh 》《 Tố Vấn 》《Sách y học XX 》《 Trung y XXXXX》……
Tô Hiểu Mạn: “???!!!” 《 Hoàng Đế Nội Kinh 》?
Tô Hiểu Mạn cảm thấy sách anh đọc càng ngày càng thái quá, nhà bọn họ trừ bỏ cách loại sách liên quan tới việc học hành, thì là các loại sách tây Trung y, có Tạ Cẩu Tử có năng lực nhìn qua là không quên được vừa chăm sóc cô vừa vùi đầu khổ học.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]