Hiện tại đoàn ca múa của cô thuộc về đơn vị nhà nước, nếu hiện tại mang thai phỏng chừng sẽ được điều đi bộ phận hậu cần làm những công việc nhẹ nhàng, nhưng mà tiền lương cùng tiền trợ cấp các mặt sẽ ít đi, nhưng cũng không đáng ngại.
Tạ Minh Đồ vui vẻ mà ôm lấy Mạn Mạn âu yếm trước mặt, anh cực kì kích động, thật sự muốn ôm Tô Hiểu Mạn xoay vòng vòng, rồi lại không dám ôm cô làm động tác nguy hiểm như vậy.
Anh trịnh trọng nói: “Mạn Mạn, anh sẽ chăm sóc tốt cho con của chúng ta.”
Tô Hiểu Mạn bật cười: “Vẫn chưa xác định chính xác mà.”
“nếu như là nhầm lẫn thì làm sao bây giờ?”
Tạ Minh Đồ ôm cô rồi hôn hôn: “Nếu bây giờ mà nhầm lẫn thì về sau chúng ta vẫn sẽ có con, anh sẽ chăm sóc tốt cho Mạn Mạn và con chúng ta.”
Tô Hiểu Mạn gật gật đầu, dựa vào lồng n.g.ự.c anh.
…
Lại qua mấy ngày nữa, Tô Hiểu Mạn càng ngày càng chắc chắn rằng mình đang mang thai, thân thể có một số phản ứng kì lạ, bụng nhỏ luôn ẩn ẩn có một loại cảm giác kì lạ, có đôi khi cô cảm thấy mình thật sự mang thai, nhưng có đôi khi lại lo lắng đó chỉ là do tác dụng tâm lý của mình mà thôi.
Tạ Minh Đồ đi tới bệnh viện cùng với cô, may mắn ở đây là thủ đô, cũng có cơ sở nghiên cứu y tế tốt nhất, không cần bọn họ phải chờ đợi nôn nóng.
Không bao lâu là có kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/3626821/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.