Ngày hôm sau Tô Hiểu Mạn tỉnh dậy, vẫn còn quyến luyến trong ổ chăn không muốn tỉnh dậy, làm thái hậu thật sự quá sướng, còn có thể sờ nắn tiểu hoàng đế đáng yêu, tiểu hoàng đế này lớn lên rất giống Tạ Cẩu Tử, mà khi rảnh rỗi không có việc gì còn có thể truyền thái y.
Đáng tiếc mơ chung quy vẫn chỉ là mơ mà thôi, sau khi mộng tỉnh thì tất cả sẽ hoá thành hư không, chẳng có thái y họ Tạ hay tiểu hoàng đế nào ở đây cả, nhãi con đáng yêu trong mơ cũng chẳng còn nữa.
Tuy rằng Tô Hiểu Mạn đã không còn nhớ hình dáng của người trong mộng nữa, nhưng cô lại biết rõ ràng rằng nhãi con kia vô cùng đáng yêu!!!
Thế cho nên sau khi Tô Hiểu Mạn tỉnh dậy còn ngồi trên giường đất buồn bã một thời gian nữa.
... Nhãi con hoàng đế đáng yêu và thái y họ Tạ đẹp trai của cô biến mất hết rồi.
Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰
Tạ Minh Đồ bưng tới cho cô một bát mì , thấy cô héo như cà tím dầm sương, vội vàng ôn nhu hỏi cô: "Mạn Mạn, làm sao vậy? Đêm hôm qua ngủ không ngon sao?"
Tô Hiểu Mạn lắc lắc đầu, nghĩ thầm không phải không ngủ ngon , mà là ngủ ngon quá, nằm mơ một giấc mơ cực kì cực kì đẹp, "Em mơ một giấc mơ."
Tạ Minh Đồ cười cười hôn lên khóe môi cô, tự nhiên như ruồi mà sờ lên cổ tay cô: "Mơ cái gì?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/3626824/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.