Chương trước
Chương sau
Ánh mắt Tô Hiểu Mạn dừng ở trên người Tạ Minh Đồ, cô xé một miếng màn thầu nhỏ bỏ vào miệng, đội nhiên có chút chờ mong thân thể Tạ Minh Đồ trở nên cứng rắn, cũng không biết khi đó sờ lên sẽ có cảm xúc như thế nào.

Cô ăn non nửa cái màn thầu, Tạ Minh Đồ luôn miệng kêu Mạn Mạn, Mạn Mạn, Mạn Mạn sán tới gần, trong ánh mắt Tô Hiểu Mạn mang theo bảy tám phần ý cười, trước kia cô từng nói là Tạ Minh Đồ giống hệt như thuốc cao bôi trên da chó.

Hiện tại anh mới đúng là thuốc cao bôi trên da chó, hận không thể dính ở trên người cô, tới ánh mắt nhìn cô cũng bắt đầu thay đổi.

Trở nên không thuần khiết chút nào.

Tô Hiểu Mạn tức giận vỗ lên má anh vài cái, nghĩ thầm trả em con samoyed thành thật đơn thuần kia, cô nuôi con ch.ó nhỏ sao tự dưng lại biến thành sói thế này.

Trước kia thành thật ở bên cạnh cô, hiện tại thì tay chân không ngừng có những động tác khác, lúc thì xoa mu bàn tay cô, lúc thì cào lòng bàn tay cô, hoặc là cầm lấy lọn tóc cô hôn vài cái.

Như thể là đóng dấu vậy, chỗ nào cũng phải lưu lại dấu vết của mình.

Thật ra anh còn muốn hôn lên mặt cô, còn muốn hôn lên cổ cô, đôi tay không thành thật kia, càng muốn…

Tô Hiểu Mạn trừng mắt liếc nhìn anh một cái.

“Mạn Mạn, em lại tức giận ư?” Tạ Minh Đồ thành thật khiến cô xì hơi, tuy rằng sợ hãi MM tức giận, nhưng lúc này anh rất muốn thân cận với Mạn Mạn, không thể nào khắc chế được.

Tóm được cơ hội, Tạ Minh Đồ hôn lên mặt Tô Hiểu Mạn: “Mạn Mạn, bộ dáng lúc em trừng mắt với anh thật là đẹp mắt.”

Tô Hiểu Mạn nhét màn thầu vào trong miệng anh: “Cẩu Tử thối, anh có thể thành thật chút để em ăn hay không hả?”

Tạ Minh Đồ gật gật đầu, ăn hết màn thầu trong miệng: “Mạn Mạn, em còn muốn ăn cái gì?”

“Không ăn nữa, đợi lúc nữa tới nhà cha mẹ thì ăn.”

Tô Hiểu Mạn nở nụ cười hôn lên mặt Tô Hiểu Mạn một cái, cũng không phải chỉ có mình Tạ Minh Đồ mới muốn thân cận cô mà cô cũng muốn gần gũi với anh.

Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰

Từng có thân thiết da thịt gần gũi nhất, giống như là bỏ đi một tầng ngăn cách, trở thành trong em có anh mà trong anh có em/



Hai người sửa soạn một chút rồi đi ra ngoài, cầm theo đồ đi tới nhà họ Tô.

Tô Hiểu Mạn cảnh cáo anh rằng lúc ở nhà họ Tô không được làm quá phận, Tạ Minh Đồ thành thật gật đầu.

Nhưng mà lúc đến nhà họ Tô vẫn không thể nhịn được mà vây quanh Tô Hiểu Mạn, đôi mắt và hành động kia lộ ra sự chiếm hữu dục bá đạo, nhưng lại làm cho mấy cha con nhà họ Tô vô cùng tức giận, cảm thấy tên vô lại này đang đến khoe khoang.

Lúc này Liễu Thục Phượng rất mừng rỡ, bà thật ra nhìn ra được đứa con rể này là một người đàn ông thành thật.

Xem ra ngày được ôm cháu ngoại không còn xa nữa.

Ra khỏi nhà họ Tô, Tô Hiểu Mạn đi thăm Chu Tiểu Hủy, hiện tại Chu Tiểu Hủy cắp nách hai đứa con ở lại trong thôn, cuộc sống cũng sinh động, hôm trước em trai cô ta vừa mới đến giúp làm hai gian nhà đất đơn giản cũng có thể che mưa chắn gió.

Cô ta rất thỏa mãn với cuộc sống hiện tại, bên ngoài nhà dán câu đối xuân, còn dẫn hai đứa con gái cắt dán chữ phúc, khiến cho căn nhà nhỏ đơn sơ biến thành có bầu không khi ăn tết.

trước đó cảnh sát có tới đây, xin cho cô hỗ trợ phụ nữ rồi, phát cho mẹ con mấy cô một ít lương thực để chống chọi qua mùa đông, tuy rằng số lượng không nhiều lắm, nhưng ba mẹ con cũng đủ ăn.

Xuân Quyên nhìn thấy Tô Hiểu Mạn vô cùng vui vẻ, vui vẻ mà hô lên: “Thím nhỏ.”

Rời đi nhà họ Tạ, Nụ cười trên mặt Xuân Quyên nhiều hơn không ít, Hạ Quyên cũng gọi theo chị gái : “Thím nhỏ.”

Chu Tiểu Hủy cười nhìn về phía hai vợ chồng Tô Hiểu Mạn, nói với hai cô con gái: “Không gọi là thím nhỏ nữa, gọi là dì Hiểu Mạn.”

Tô Hiểu Mạn nói, “Tùy chúng nó muốn gọi như thế nào cũng được.”

Xuân Quyên nói: “Có thể không gọi là dì Hiểu Mạn sao? Dì Hiểu Mạn xinh đẹp như thế, con muốn gọi là chị Hiểu Mạn.”

Hạ Quyên trực tiếp kêu: “Chị Hiểu Mạn!”

Tô Hiểu Mạn buồn cười: “Gọi như vậy rối loạn trật tự, gọi là dì Hiểu Mạn!”

Rời khỏi nhà Chu Tiểu Hủy, lại gặp Triệu Thanh Thanh, cô ta rất đặc biệt, ăn tết cũng không có về nhà, nhìn thấy Tô Hiểu Mạn thì nhiệt tình đi tới: “ Hiểu Mạn, Hiểu Mạn tôi có thể nói một chuyện với cô không?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.