Có lẽ hắn luôn vô nại như vậy, mất đi rồi mới biết quý trọng, không bao giờ quý trọng người trước mắt.
Ở lại nhà họ Khương mấy ngày nay, nội tâm Khương Yến Đường càng ngày càng nôn nóng, Tạ Nhã Tri nhìn thấy sự biến hóa của hắn, hắn nhìn thấy trong mắt, Khương Yến Đường biết không thể cứ tiếp tục như vậy được.
hắn là con của người phụ nữ kia, có một người mẹ như vậy, làm những chuyện như vậy, hiện tại hắn nói gì trước mặt Tạ Nhã Tri cũng sai hết,
Tuy rằng hiện tại những người khác đều biết hắn là con nuôi nhà họ Khương, nhưng con nuôi chung quy cũng chẳng phải là con ruột, trước kia hắn ở trong đại viện, luôn có không ít người tới xum xoe thổi phồng, những người này đều biết gió chiều nào theo chiều ấy, năm nay không thấy nữa.
Hoặc là nói, căn bản đã không có nữa.
Bọn họ không dám nhắc tới hắn ở trước mặt Tạ Nhã Tri, mỗi lần nhắc tới hắn nụ cười trên mặt Tạ Nhã Tri vô cùng miễn cưỡng, cho nên phần lớn người không ai nhắc tới cái này.
“Thằng nhóc nhà họ Tôn năm nay…”
“.... nhà bà?”
...
Cũng chính là vào lúc này Khương Yến Đường phát hiện ra bản thân mình chẳng ưu tú như vậy, đã từng nghe những lời khen khiến tai người ta mọc kén đó, phần lớn không phải là do bản thân hắn ưu tú mà là vì gia thế nhà họ Khương.
Khi hắn bị bóc đi cái gia thế nhà họ Khương, rời đi sự yêu thích của Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/3626734/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.