“Chuyện gì thế?”
“Sau này tôi có thể viết chuyện của các cô thành tiểu thuyết hay không?”
Chẳng lẽ cuốn sách trước kia là do Triệu Thanh Thanh viết ra? Không nghĩ tới hóa ra cô ta lại là tác giả.
Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰
“Cũng chỉ là một câu chuyện xưa, thu thập câu chuyện của hai người viết ở trong tác phẩm của tôi, đương nhiên là câu vân của tôi không tốt, về sau cũng không nhất định sẽ nổi tiếng.” Triệu Thanh Thanh chỉ thích viết lách linh tinh mà thôi, cô ta cảm thấy chuyện nhà họ Tạ quá lạ, ra sao cũng phải viết một chút.
Tô Hiểu Mạn nhìn Tạ Minh Đồ gật gật đầu: “Viết đi, không sao cả. Không để lộ tên thật của chúng tôi là được”
“Đương nhiên, đương nhiên.” Sau khi được đáp án, Triệu Thanh Thanh cười ha ha.”
Tô Hiểu Mạn cũng cười một cái, hy vọng trong câu chuyện xua của Triệu Thanh Thanh, hai người bọn họ không phải làm vai ác.
__ cho dù là vai ác cũng chẳng sao hết.
Tô Hiểu Mạn nắm tay anh Cẩu Tử nhà mình đi về nhà
Kết quả phán Tôn Mai phải chờ ba tháng nữa mới ra được, thời hạn thi hành án phải có thời gian 10 năm, Tạ Minh Đồ và Tô Hiểu Mạn đã không còn chú ý đến bà ta nữa, bà ta sẽ phải chịu báo ứng có pháp luật trừng phạt.
Hiện tại ngồi tù cũng không phải là hưởng thụ, mà phải làm một lao động cải tạo thành thật, nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/3626736/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.