Vào lúc Giang Hựu Đào sắp về đến điểm thanh niên trí thức, Cố Niệm Vi mới trở về. 
Gương mặt nhỏ bởi vì chạy bộ mà trở nên đỏ bừng, Giang Hựu Đào lại giả bộ như không chút để ý hỏi: “Thím kia gọi cô lại làm gì thế?” 
Cố Niệm Vi dùng tay quạt gió đáp: “Thím ấy gọi tôi đến nhà ăn cơm, tôi không đồng ý.” 
Quan hệ giữa thím Vệ Hồng và Cố Niệm Vi giống như Từ Đại Chủy và Giang Hựu Đào hôm nay, là người dẫn dắt Cố Niệm Vi làm việc sau khi cô ấy xuống nông thôn. 
Sau khi Cố Niệm Vi xuyên qua vẫn luôn ở chung với nhà bà ta, cô ấy cảm thấy con người thím Vệ Hồng khá tốt, không giống mấy bà thím khác thích nói này nói kia, cũng không thích nghe ngóng hỏi thăm, cùng bà ta làm việc chung xem như vui vẻ. 
Chỉ là trong khoảng thời gian gần đây không biết vì sao luôn gọi cô ấy qua nhà ăn cơm. 
Cố Niệm Vi không thiếu ăn, đồ trong không gian của cô ấy rất nhiều, ngay cả món tôm hùm đất xào cay, cô ấy còn có một, hai trăm gói, dù sao đồ vật để ở trong không gian cũng không bị biến chất, để bao lâu cũng không vấn đề gì. 
Nhà thím Vệ Hồng đông người, con trai, con dâu, cộng thêm cả cháu tất cả hơn mười miệng ăn, trong nhà thiếu lao động chính, nhiều trẻ con, cô ấy không thích xem náo nhiệt, cũng không muốn nợ ân tình, từ xưa đến nay nợ ân tình là khó trả nhất. 
“Ồ, là vậy sao.” Giang Hựu Đào không có ý định nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-tro-thanh-quan-chung-an-dua/461662/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.